Phó Hàn Tranh nghiêng đầu nhìn cô, hỏi.
"Sao vậy?"
Cố Vi Vi nhìn tấm biển Cục dân chính rồi lại nhìn anh.
"Anh muốn kết hôn với em sao?"
Tối hôm qua sau khi biết những chuyện đó, anh vẫn đưa cô tới Cục dân chính kết hôn.
Anh thật sự nghĩ kỹ rồi sao?
Phó Hàn Tranh hơi trầm mặt xuống: "Chuyện tối hôm qua em vừa đồng ý, hôm nay đã muốn đổi ý rồi sao?"
Khóe mắt Cố Vi Vi đỏ lên, nhắc nhở.
"Anh đã nghĩ kỹ chưa vậy, em không phải Mộ Vi Vi, em là Cố Vi Vi, là…"
Đúng là tối hôm qua anh đã cầu hôn cô, cô cũng đồng ý lời cầu hôn của anh rồi.
Nhưng, tối hôm qua cô cũng đã nói cho anh, cô là Cố Vi Vi, không phải Mộ Vi Vi mà anh nghĩ.
"Tôi biết!" Phó Hàn Tranh trầm giọng ngắt lời cô.
"Vậy anh vẫn muốn kết hôn với em sao?" Cố Vi Vi nghẹn ngào hỏi.
Phó Hàn Tranh im lặng nhìn cô: "Chuyện đã tới nước này rồi, tôi còn có thể lựa chọn được sao?"
Nếu ban đầu cô nói chuyện này với anh, thì có thể anh sẽ không yêu cô.