Kiều Lâm mang theo nước gừng, thuốc cảm và túi sưởi cho Cố Vi Vi, người của đoàn phim đều trầm trồ khen ngợi hắn, ai nấy đều nói chưa từng thấy người quản lý nào tận tâm như hắn cả.
Nhưng, Kiều Lâm lại khóc không ra nước mắt, những thứ này đều là do tổng giám đốc chuẩn bị cả, hắn chỉ đem theo mà thôi.
Lúc Cố Vi Vi quay phim, Kiều Lâm lén lút tìm chỗ không người gọi điện thoại cho Phó Thời Dịch.
"Tam Thiếu, cậu có thể đổi người quản lý Mộ Vi Vi được không, tôi làm không nổi nữa rồi."
Phó Thời Dịch nghe vậy, lập tức không vui.
"Tại sao chứ, đại ca và chị dâu rất hài lòng với anh mà?"
"Tôi sắp bị cẩu lương làm chết no rồi đây." Kiều Lâm nghiến răng nghiến lợi.
Từ khi hắn biết chuyện bọn họ đang hẹn hò, hai người đó liền không thèm giấu giếm gì nữa mà thể hiện tình cảm trước mặt hắn.
Phó Thời Dịch nghe xong, vui vẻ cười trên nỗi khổ của người khác.