"…"
Cố Vi Vi im lặng, từ bỏ cố gắng tiếp tục nói chuyện với Nguyên Mộng.
"Chị tắm cũng đã tắm, rượu cũng uống rồi, sao còn chưa đi thế?"
Nguyên Mộng uống rượu xong, chậm rãi xoay người trực tiếp đi về phía giường của cô nằm xuống, tạo một tư thế vô cùng quyến rũ.
"Hiếm khi gặp được nhau, chị ngủ cùng em một giấc rồi mới đi."
"Chị quay về ngủ cùng sư phụ đi."
Cố Vi Vi đi rửa hai ly rượu đỏ, thu dọn dấu vết mà Nguyên Mộng để lại ở trong phòng.
"Em không thể cho chị thử chút cảm giác, ngủ cùng người phụ nữ của Phó Hàn Tranh được sao?" Nguyên Mộng một tay chống đầu, cực kỳ quyến rũ dùng giọng oán trách nói.
"Sư tỷ, đừng làm loạn nữa, mau đi làm chính sự đi chứ?" Cố Vi Vi cắn răng kiên trì khuyên nhủ.
Nguyên Mộng còn ở đây một phút, thì cô còn phải lo lắng, đề phòng thêm một phút.
Đặc biệt là, ngày mai cô còn phải quay một phân cảnh rất quan trọng, đêm nay mà không nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai trạng thái của cô sẽ rất kém.