"Tiểu nhân Trác Nhất Hiền, bái kiến tiền bối!"
Người này là con cháu của Tượng Thần Trác Sơn, là một vị trung niên khuôn mặt gầy gò, có tu vi nhất lưu cao thủ.
Năm ngón tay người này thon dài, da thịt hơn đen, mặt dùng cơ thể không cường tráng, nhưng một thân luyện thể ngạnh công cũng không tệ.
Sau lưng hắn, còn có một tiểu cô nương mười tuổi, da thịt cũng hơi đen, nhưng hai mắt mọng nước, lộ ra cảm giác linh động.
"Mời Trác tiên sinh đứng lên."
Tôn Hằng đang ngồi ngay ngắn ở giữa sảnh phất tay nhẹ một cái, mang một cái ghế tới: "Ngồi đi, mời dùng trà."
"Tiểu nhân không dám!"
Trác Nhất Hiền quỳ xuống đất: "Tiền bối thành tựu võ đạo tông sư, làm rạng rỡ võ đạo, trước mặt ngài, tiểu nhân không dám ngồi ngang bằng."
"Trác tiên sinh nói quá lời."