Theo sắp xếp của Phùng Thu Nhiên, bách tử Liên bang còn chưa kịp trao đổi gì nhiều thì đã được Phùng Thu Nhiên ra lệnh cho người dẫn đi. Mỗi người được phát cho một bộ đạo bào cùng tới tư liệu về địa đồ của Thương Mang Đạo Cung, sau đó tự mình rời khỏi. Chỉ có Vương Bảo Nhạc là bị giữ lại trong ngọn núi khổng lồ của Thương Mang Đạo Cung. Phùng Thu Nhiên giống như có ý gì khác nên không lập tức định ra nơi ở cho Vương Bảo Nhạc mà bảo đệ tử dưới trướng đưa hắn tới phòng khách của Thương Mang Đạo Cung.
Thương Mang Đạo Cung rất lớn, phòng khách cũng không hề yếu, có điều, bình thường chẳng có mấy người ở, phần lớn chỉ có đệ tử ở ngoài đảo quay về sơn môn thì mới ở lại vài ngày mà thôi.
Thế nên, khi Vương Bảo Nhạc được dẫn tới khu vực phòng khách thì nơi này khá yên tĩnh, thỉnh thoảng mới thấy được vài ba đệ tử của Thương Mang Đạo Cung mà thôi.