Trần Kiến Thành! Trần Kiến Thành! Gã lại coi mình là vật thế thân!
Đây là ý thức cuối cùng của Vương Hải, ngay sau đó cùng với tiếng hét chói tai thì cả người gã đều bị ong độc bao trùm.
Mà cán sự của hội Nguyên Lý phụ trách coi thi Vương Hải nhìn đàn ong dày đặc xếp thành hình người, không kìm được mà rùng mình. Mặc dù hắn thấy rất kinh khủng và thương hại, nhưng học viện Thần Y có quy định, ngoại trừ thí sinh cầu cứu, nếu không, dù có chết trong bí cảnh thì trưởng lão và giám thị cũng không được ra tay.
Tiếng hét chói tai của Vương Hải càng ngày càng nhỏ, đột nhiên đá Hoán Ảnh trong tay giám thị vỡ vụn. Sắc mặt của cán sự kia trắng bệch, hắn đứng lên bẩm báo với các trưởng lão: "Phó trưởng lão, thí sinh Vương Hải đã chết."
Phó trưởng lão bên trên gật đầu, đang định nói câu "sống chết có số" thì đột nhiên vẻ mặt của toàn bộ mười mấy người Hội Nguyên Lý bên dưới đều trở nên kinh hoàng. Sau đó, đá Hoán Ảnh trong tay bọn họ liên tục vỡ vụn.