Sau khi tên này biết thân phận và giá trị lợi dụng của cô thì thái độ của hắn đã quay ngoắt một trăm tám mươi độ. Có những lời cô nghe xong còn nổi da gà nhưng hắn lại có thể thoải mái nói ra không biết ngượng.
Nạp Lan phu nhân bị Nạp Lan Tử Quân chọc tức run người, đột nhiên bà ta quát lớn: "Làm càn, Nạp Lan Tử Quân, ngươi… ngươi có biết mình đang làm gì không? Ai cho ngươi lá gan ra tay với người của ta?"
"Tôi cho nó lá gan đó đấy!" Ngoài cửa truyền đến giọng nói uy nghiêm của Nạp Lan Chính Trạch, thấy Nạp Lan Tử Quân bảo vệ trước mặt Nạp Lan Hột Khê, vẻ mặt ông ta rất hài lòng, ánh mắt trầm tĩnh.
Lúc nhìn sang phía Nạp Lan phu nhân, ánh mắt đó đã tràn ngập vẻ chán ghét và mất kiên nhẫn: "Ầm ĩ cái gì đấy? Còn chút dáng vẻ người chủ mẫu không?"
"Hột Khê và Tử Quân đều là con cháu của nhà họ Nạp Lan ta, thân là mẫu thân thì bà phải chăm sóc chúng nó, bây giờ bà làm như vậy là đang chăm sóc chúng nó đấy à?"