Không việc gì phải gấp gáp, sẽ nhanh thôi, rất nhanh thôi, người con gái này sẽ thực sự thuộc về hắn.
Ánh mắt Phụng Vân Cảnh chuyển hướng sang Thẩm Sâm, hắn nở nụ cười thản nhiên, "Chứng cứ Hề Nguyệt giết Tam Hoàng tử Thượng Quan Duệ đã quá rõ ràng rồi, vậy mà Thẩm trưởng lão còn muốn bao che cho hắn như vậy. E là hành động ngăn cản đội trưởng cấm vệ La làm việc sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của phái Thanh Hà Môn đấy."
"Ngươi nói bậy!" Thẩm Sâm vẫn chưa kịp trả lời, Thẩm Tinh Nhược đã kích động hét lên: "Chứng cứ ở đâu ra chứ? Khi nãy bọn ta bảo đội trưởng cấm vệ đưa ra chứng cứ, hắn đâu đưa được? Với lại, cho dù hắn có chứng cứ thì nhất định là do các ngươi vu oan giá họa!"
"Nhược Nhi, không được vô lễ." Thẩm Sâm kéo cháu gái mình lại.