Hột Khê nhướng mày: "Ngươi tính bỏ qua cho loại súc sinh này như vậy sao?"
Vừa nói, Hột Khê vừa lấy ra một bộ quần áo rộng và một bình đan dược bổ sung linh lực từ trong không gian ném qua cho Cốc Lưu Phong.
Bộ y phục này có thuộc tính phòng ngự thủy hỏa, cô có được do giao dịch bên trong vườn bách thảo dược, cũng được coi như là một pháp bảo phòng ngự hiếm có. Chỉ có điều y phục này có kiểu dáng nam giới rộng thùng thình, cho nên nó đã bị Hột Khê lãng quên ở xó xỉnh nào đó. Trái lại bây giờ vừa khéo để cho Cốc Lưu Phong mặc.
Cốc Lưu Phong vừa nghĩ đến việc từ nãy đến giờ mình vẫn luôn để ngực trần trước mặt Hột Khê thì gương mặt không tránh khỏi đỏ bừng bừng.
Tay chân lúng túng nhận lấy y phục mặc lên người, hắn hít một hơi thật sâu rồi mới lên tiếng: "Nhà họ Mộ Dung nắm trong tay một vài sơ hở của mẹ ta, hơn nữa, mẹ ta vẫn còn nằm trong tay bọn chúng… Giữ lại Mộ Dung Lâm Phong, có lẽ còn có thể bắt làm con tin."