"Đúng vậy!" Hột Khê khẽ mỉm cười, "Không cần tốn thời gian để tìm tâm trận nữa, chỉ cần trực tiếp tìm được sáu mươi tư cái mắt trận rải rác trong khắp đại trận Vân Yên này, rồi trong khoảng thời gian ngắn đồng thời phá vỡ nó đi là được."
Trong mắt Phụng Vân Cảnh thoáng qua vẻ kinh ngạc, hắn còn chưa kịp lên tiếng thì Nhiếp Cẩm Thần đã bất ngờ thốt lên: "Ngươi đừng ăn nói lung tung, sao có thể đồng thời phá hủy sáu mươi tư mắt trận trong một thời gian ngắn được chứ!"
Hột Khê cười lạnh, dây tử đằng Tử Minh U La tựa như ngọn lửa màu tím cuộn lên xuyên trời, nhanh như chớp tỏa ra khắp bốn phía.
Giọng cô trong trẻo hệt như bông tuyết rơi lên chiếc đĩa ngọc, trong trẻo êm tai, vừa mang theo vẻ cao ngạo vừa tự tin không gì sánh bằng, "Ngươi không thể, không có nghĩa là ta cũng không thể!"