"Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là anh mày không có chỗ ở đây này."
Hạ Ý Hiên muốn quỳ luôn rồi.
Hơn nửa đêm anh ôm cô vợ say bất tỉnh nhân sự chạy ngược chạy xuôi tìm chỗ ở, trong lòng thấy sao mà xót xa quá.
Dương Kiêu Sách đã hiểu ra, vội vàng ngồi dậy: "Anh Hiên, anh đợi một lát, em lập tức cho người liên hệ khách sạn giúp anh!"
"Nhanh lên đi!"
Hạ Ý Hiên lúc này đã không còn cả sức để nói chuyện nữa rồi.
Thể lực của anh sắp cạn kiệt đến nơi rồi.
Dương Kiêu Sách nhanh chóng gửi địa chỉ khách sạn tới.
"Anh Hiên, em đã nhắc nhở tiếp tân khách sạn rồi, anh cứ dẫn chị dâu đến đó ở là được."
Hạ Ý Hiên nhìn địa chỉ Dương Kiêu Sách gửi tới mà cảm thấy ông trời đang trêu chọc mình.
Má nó, địa chỉ mà Dương Kiêu Sách gửi tới không phải là khách sạn này sao?
Mà cô tiếp tân trước quầy cũng nhận được điện thoại của ông chủ ngay lúc đó.