Hoắc Vi Vũ theo tiếng nhìn sang, hóa ra người ngồi ở bàn 62 là Tô Bồi Ân.
Y nhếch miệng cười mang theo vẻ ma mị, nâng ly cocktail màu xanh nhạt lên đầy ẩn ý, trong đôi mắt đen nhánh kia dường như đã biết rõ thân phận của cô.
Người ngồi đối diện y là... Quyền Linh. Hoắc Vi Vũ kinh ngạc, vì sao Quyền Linh lại dùng bữa cùng y? Hai người họ vào từ lúc nào?
Còn không kịp suy nghĩ, Hoắc Vi Vũ đã đẩy cửa ra ngoài, chạy theo Cố Hạo Đình. Hắn đi rất nhanh, cô phải khập khiễng đuổi theo. Vậy mà Cố Hạo Đình chẳng có dấu hiệu chờ cô.
Hoắc Vi Vũ dừng bước, ngắm nhìn bóng lưng cao lớn của Cố Hạo Đình. Đúng như Tô Bồi Ân nói, nếu hắn muốn chạy, cô hoàn toàn không thể đuổi kịp.
Cô không đuổi theo nữa, ngồi xuống bồn hoa. Nhưng vừa lấy điện thoại ra, Hoắc Vi Vũ đã ngẩn người vì thấy Cố Hạo Đình gọi đến.
Cố Hạo Đình đi được ba phút liền dừng lại, quay đầu tìm cô. Khi thấy trong đoàn người không hề có bóng dáng Hoắc Vi Vũ, ánh mắt hắn chợt căng thẳng.