"Lẽ nào cô mong mình bị Cố Hạo Đình lừa, vẫn còn ôm hy vọng với hắn. Hay là cô cảm động trước một vài chuyện nhỏ nhặt của hắn mà quên mất rằng hắn đã là chồng của người khác? Cô có hiểu thế nghĩa là gì không, là hắn sẽ không thể chịu trách nhiệm với cô nữa, chỉ làm lỡ thanh xuân, cuộc đời của cô mà thôi. Đời người liệu được mấy mươi năm, Hoắc Vi Vũ, rốt cuộc cô có hiểu không?" Tô Bồi Ân kích động nói.
"Được rồi, tôi biết mình đang làm gì và phải làm gì. Anh cứ nói dài nói mãi, xát muối vào vết thương của tôi thì có ý nghĩa gì?" Hoắc Vi Vũ quát lại. Bởi vì cổ họng khản đặc nên câu cuối cùng của cô gần như chỉ hét ra hơi. Ngực cô phập phồng thấy rõ, hơi thở cũng dồn dập hơn hẳn.
Tô Bồi Ân nhíu mày, đưa ra một quyết định và lời hứa ngay cả bản thân mình cũng bất ngờ.