"Tiểu Vũ, đưa tay phải cho tôi." Cố Hạo Đình khẽ nói.
Hoắc Vi Vũ khó hiểu nhìn hắn.
Hắn lấy một chiếc bút trong túi ra, cầm tay phải của cô, vẽ hình một chiếc nhẫn lên ngón áp út, giữa chiếc nhẫn vẽ thêm một vòng tròn, trong vòng tròn viết một chữ "Đình".
Hoắc Vi Vũ rút tay về, nhìn chiếc nhẫn hắn vẽ trên ngón áp út, cảm thấy Cố Hạo Đình đúng là ấu trĩ.
Hắn đưa bút cho cô: "Cũng vẽ cho tôi một chiếc đi." Cố Hạo Đình đưa tay trái ra trước mặt cô.
Hoắc Vi Vũ liếc nhìn hắn với vẻ khó hiểu. Thế nhưng kim chủ đã đưa yêu cầu, cô đâu thể từ chối.
Vậy là cô vẽ một đường tròn lên ngón áp út của hắn.
Hắn chê: "Trình độ vẽ vời của em chẳng ra làm sao."
"IQ của Tư lệnh thoái hóa về mầm non rồi à? Hồi tiểu học tôi đã không chơi cái trò ấu trĩ này nữa rồi." Hoắc Vi Vũ đáp trả.
Hắn lấy lại bút, sửa hình vẽ trên ngón tay mình cho giống với kiểu dáng trên tay Hoắc Vi Vũ. Trong vòng tròn trên nhẫn, hắn viết một chữ "Vũ".