"Anh Hàn, Lôi Ngưu ở trên đỉnh núi, bọn tôi nhìn thấy nó rồi." Triệu Học Bân hưng phấn chạy tới nói với Hàn Sâm.
Mấy người kia cũng hết sức kích động: "Anh Hàn, giờ Lôi Ngưu đang ở trên đỉnh núi, anh mau ra tay giết nó đi."
"Mấy người thực sự nhìn thấy Lôi Ngưu à?" Hàn Sâm như cười như không nhìn mấy người Triệu Học Bân.
"Chính xác trăm phần trăm, anh Hàn, anh mau ra tay đi, dừng để con Lôi Ngưu đó chạy mất." Triệu Học Bân vội nói.
Hàn Sâm nhún vai, hắn mà không hiểu à, chắc chắn mấy người Triệu Học Bân chưa nhìn thấy Lôi Ngưu, đừng nói bọn họ không có bản lĩnh kia, mà dù có bản lĩnh đó thì họ cũng chưa tới chỗ đó, nếu không họ đã không chỉ thấy mỗi Lôi Ngưu mà còn phải nhìn thấy cả Tam Vỹ Điện Hồ và hoa sét nữa.
Bọn họ nói vậy cũng chỉ để lừa gạt Hàn Sâm mà thôi.