Hàn Sâm tung người lên cao mười mấy mét, mũi chân chạm vào vách núi rồi lại tung người lên cao, cứ hai ba lần như vậy đã đến gần con dị sinh vật giống thằn lằn kia.
Hàn Sâm âm thầm mở khóa gen, con thằn lằn còn chưa nhúc nhích, Hàn Sâm đoán được nó đang định quay đầu, ngay lúc nó vừa quay đầu lại, Hàn Sâm đã biết trước nó sẽ lè lưỡi ra.
Quả nhiên, một giây sau, con thằn lằn to lớn lè lưỡi, phun ra đầu lưỡi đầy gai đỏ tươi như máu, bắn thẳng về phía Hàn Sâm.
Cảm giác này vô cùng kì diệu, như thể Hàn Sâm có thể đoán trước được một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì, tất cả đều nằm trong dự tính của hắn.
Hàn Sâm tung người lên không trung, mượn lực trốn khỏi đầu lưỡi như rắn độc của con thằn lằn to lớn, chỉ trong giây lát, hắn đã tiến đến bên cạnh nó, kiếm Ngân Xà trong tay chém xuống một nhát.
Điều nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm là cái đầu thằn lằn bị Hàn Sâm chém luôn xuống, khiến Hàn Sâm nghi ngờ không biết nó có phải sinh vật thần huyết không nữa.