Quý Noãn vốn chẳng coi Dung Thành ra gì, chỉ là vị công tử nhà họ Dung ở Bắc Kinh này vì em gái mình mà ra mặt mà thôi.
Thế nhưng cô không ngờ Tiêu Lộ Dã lại có mặt ở đây.
Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang bước đến gần.
Tiêu Lộ Dã thuận tay nhấc khay bánh bông lan của bàn nào đó mà bồi bàn đang bê ngang qua, đặt xuống trước mặt Quý Noãn: "Mấy món ở nhà hàng này thật sự rất ngon, nhưng sợ là không hợp với khẩu vị của em. Cứ ăn vài miếng bánh là được rồi."
Bồi bàn thấy đây là công tử nhà họ Tiêu nên cũng không dám lên tiếng, chỉ quay người đi lấy một đĩa bánh bông lan khác mang đến.
Quý Noãn nhìn đĩa bánh trước mặt, giọng nói vừa lãnh đạm vừa sâu xa: "Không biết gần đây Bắc Kinh có cơn gió lành nào mà quy tụ được toàn nhân vật lớn, đến cả Tiêu tổng cũng bị thổi đến đây rồi."