Đại Sơn giương mắt mong đợi nhìn Bạch Hi Cảnh. Đại tiểu thư không sao rồi, cuối cùng anh cũng có thể chuyên tâm làm việc rồi.
Bạch Hi Cảnh lãnh đạm liếc anh ta một cái, sau đó xoay người rời khỏi phòng chăm sóc đặc biệt: "Không rảnh."
"Đại Ca, Đại Ca, anh đi thăm cậu ta đi, đảm bảo anh sẽ không hối hận đâu." Đại Sơn trực tiếp dùng tới công phu quấn người, ôm chặt lấy cánh tay của Bạch Hi Cảnh không chịu buông. Anh biết đại tiểu thư mới từ chỗ chết trở về, trong vòng một tiếng đồng hồ, Đại Ca sẽ trở nên rất dễ nói chuyện. Nếu bỏ qua cơ hội hiếm có này sẽ không còn cơ hội nào khác nữa, gào khóc!
Bạch Hi Cảnh hạ mắt xuống nhìn vết máu khô đỏ sẫm trên ống tay áo của mình, ánh mắt trầm xuống: "Buông tay ra!"
"Không buông, Đại Ca, anh đi thăm cậu ta đi. Cậu ta thật sự biến thái lắm rồi!"
Bạch Hi Cảnh: "..."