Đối với những bạn nhỏ lớp một mà nói, xã hội đen thật sự là thần thoại. Thang Miêu Miêu mang vẻ mặt như đưa đám nhìn Vệ Thủ: "Cậu chắc chắn hả?"
Vệ Thủ cật lực gật đầu, mới khai giảng được hơn một tuần, các bạn nhỏ còn chưa học hết phiên âm tiếng Hán, chắc chắn bọn chúng không biết hết chữ ở trên tấm biến của tòa nhà nguy nga tráng lệ kia, chỉ có thể dựa vào "nghe nói" để phán đoán.
Thang Miêu Miêu do dự một lúc, cắn răng nhìn Tiền Đa Đa ở phía xa, nhỏ giọng nói: "Nếu không thì hỏi cậu ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đi?"
Vệ Thủ liếc Tiểu Tịnh Trần một cái như muốn trưng cầu ý kiến. Tiểu Tịnh Trần lại chỉ đơn thuần mở to hai mắt nhìn Vệ Thủ nói chuyện trao đổi với Thang Miêu Miêu. Vệ Thủ hiểu không thể trông chờ Tiểu Tịnh Trần cho ý kiến được, điều này hoàn toàn không thực tế. Vậy nên, Vệ Thủ liền gật đầu: "Chúng ta cùng đi qua đó thôi."