Quý Mộng Nhiên lấy điện thoại từ trong túi xách ra. Cô ta dự định chỉ cần thấy bất kỳ hành động bất thường nào của Quý Noãn thì sẽ lập tức chụp hình ngay, sau đó đưa cho Mặc Cảnh Thâm xem.
Nhưng cô ta đi một lúc lâu mà vẫn không nghe thấy tiếng động gì cả. Sâu bên trong là nơi xe không thể chạy vào. Nếu xe không trở ra thì cũng chẳng thể lái tiếp vào trong, vậy rốt cuộc là Quý Noãn đã đi đâu?
Con đường nhỏ trong đống phế tích quanh co khúc khuỷu như một mê cung thu nhỏ. Quý Mộng Nhiên đi vào trong chừng mười mấy phút thì dường như đã chẳng còn lối để đi.
Sắc trời ngày càng tối, cô ta mất kiên nhẫn, bắt đầu xoay người trở ra. Khi cô ta đang định mở điện thoại bật chức năng chiếu sáng thì từ bức tường phía sau bỗng dưng có một bóng dáng cao gầy thần không biết quỷ không hay lách mình bước ra cản đường cô ta.