App herunterladen
89.38% Thiểm Hôn Kiều Thê: Ông Xã Cực Sủng ~ Mộc Y Y / Chapter 101: Chap 101: Vậy Mà Cùng Nhau Ăn Cơm

Kapitel 101: Chap 101: Vậy Mà Cùng Nhau Ăn Cơm

Lúc này phía bên trong căn phòng, Lâm Triệt đang cực kỳ thoả mãn no nê .

" Ăn ngon thật nha ! " Cô ngẩng đầu nói với Cố Tĩnh Trạch .

Cố Tĩnh Trạch cười cười , gương mặt không giấu được sự hài lòng đắc ý : " Tôi đã nói món ăn ở nhà hàng này rất ngon, không lừa em chứ ? "

Lâm Triệt nhanh nhấu đáp lại : " Ừm, thật sự ăn rất ngon ! "

Lâm Triệt miệng dính đầy mỡ béo ngậy nhưng không khiến người khác khó chịu, ngược lại còn mang đến một hình vui thích ngon miệng .

Anh nhìn khoé miệng của cô còn dính mẩu vụn bánh mì, liền đưa tay đến gần, nói: " Đồ ngốc , xem em ăn kìa , chỗ nào cũng dính . "

Lâm Triệt nghiêng nghiêng đầu , để anh lấy tay chùi cô vụn bánh .

Anh đưa tay đến quẹt vụn bánh trên miệng Lâm Triệt, nhìn cô một chút rồi lại mút tay mình và nuốt lấy mẫu bánh mì đó.

Lâm Triệt bị hành động này làm cho ngẩn ngơ, gương mặt cô đỏ ửng, gắt lên: " Cút đi , anh điên rồi sao ! "

Cố Tĩnh Trạch cười, nhẹ giọng nói: " Mùi vị không tệ . "

Lâm Triệt : " . . . "

Khuôn mặt cô đỏ ửng , hung hăng trừng mắt với người đàn ông mặt dày không biết xấu hổ này .

Cố Tĩnh Trạch thản nhiên đáp: " Sao vậy ? Tôi nói bánh mì rất ngon mà . "

" Tôi . . . tôi không có nói gì hết nha . " Lâm Triệt vội nói: " Thấy ngon thì ăn đi , ở đây có rất nhiều đồ , anh cứ từ từ mà ăn ! "

Đúng vậy , ngon thì tự lấy mà ăn , sao phải quẹt đồ ăn trên miệng người ta !

Cố Tĩnh Trạch cúi thấp người xuống , hơi thở từ miệng anh nóng bừng bừng thầm thì vào tại cô : " Em càng ngon hơn ! "

Lâm Triệt : " . . . "

Sau hơn vài giây đồng hồ vô ngữ , cô lần nữa gào lên: " Cố Tĩnh Trạch ! Anh điên rồi "

Cố Tĩnh Trạch bật cười ha hả, tiếng cười thoải mái mà không kém phần mạnh mẽ.

Lâm Triệt thật sự chịu thua anh rồi, cô buồn bực cầm ổ bánh mì , cứ tưởng tượng đó là đầu của anh mà gặm một cách hung hăng.

Hiển nhiên hai người không biết rằng Mạc Huệ Linh đang ở bên ngoài , cô ta trên đường đến phòng riêng của mình thì giữa đường không nén nổi tò mò, liền quay lại nơi này và đứng sát bên ngoài nghe ngóng , chốc lát sau đã nghe được tiếng cười của Cố Tĩnh Trạch .

Trong hiểu biết của cô ta thì Cố Tĩnh Trạch chưa bao giờ cười sảng khoái vui vẻ đến vậy!?

Anh là người ít nói ít cười, ngay cả những lúc hài lòng nhất vẫn chỉ là khẽ nhếch miệng , hiện tại sao ... lại bên trong nhất định không phải đang bàn chuyện làm ăn!

Mạc Huệ Linh tự suy đoán kết luận, sau đó hùng hổ tức giận muốn xông vào trong. Nhân viên phục vụ đi ngang qua thấy vậy lập tức ngăn cản.

Dĩ nhiên phục vụ ở đây biết Mạc Huệ Linh là ai nên họ không dám thất lễ, chỉ nhẹ nhàng khuyên can: " Mạc tiểu thư, cô làm gì vậy? "

Mạc Huệ Linh bị cản đường thì càng nổi điên hét lên: " Các người là thứ gì mà dám ngăn cản tôi ? Buông tôi ra, để tôi vào trong đó ! Tôi biết Cố Tĩnh Trạch đang ở bên trong, các người đi mà hỏi xem anh ấy có cho phép các người ngăn cản tôi không? Có biết tôi là ai hay không? "

Nhân viên phục vụ khó xử nhìn Mạc Huệ Linh điên cuồng muốn xấn tới mà chẳng buồn giữ gìn hình tượng của bản thân, quần áo trên người rối tung lên hết.

Mạc Huệ Linh gào lên: " Mau buông tôi ra ! Nếu không tôi sẽ nói Cố Tĩnh Trạch đuổi việc hết các người! "Mạc Huệ Linh càng nghĩ càng nổi điê , phẫn nộ đến mức chẳng quan tâm gì nữa .

Lúc này hai người bên trong đang dùng cơm vui vẻ thì bỗng dưng nghe tiếng xôn xao, Lâm Triệt buột miệng hỏi: " Bên ngoài , có cãi nhau sau? Ồn ào quá? "

Cố Tĩnh Trạch không để tâm chuyện bên ngoài , anh chỉ muốn đến đây hôm nay để ăn mừng cùng Lâm Triệt, nãy giờ anh vẫn thích thú nhìn bộ dáng ăn uống ngon lành của cô, đột nhiên bây giờ lại bị quấy nhiễu.

Thấy Lâm Triệt đứng lên , Cố Tĩnh Trạch cũng đứng dậy bước ra trước: " Để tôi ra xem. "

Lâm Triệt vội vàng theo sau .

Một khắc vừa mở cửa ra thì là hình ảnh dữ tợn đang quát tháo của Mạc Huệ Linh: " Các người đợi đó, từng kẻ tiện nhân các người chờ mà xem tôi trừng phạt các người ra sao! "

Mạc Huệ Linh thấy cửa mở ra liền quay lại nhìn, gương mặt lãnh đạm của Cố Tĩnh Trạch làm cô ta hoảng sợ cứng họng, những lời đã nói hiển nhiên không thể rút lại , miệng cô giật giật hận không thể tự đánh chính mình một cái.

Rõ ràng biết Cố Tĩnh Trạch đang ở bên trong mà lại buông lời thô tục, nhưng quả thật là cô ta đã tức đến phát điện không thể kiềm chế nữa.

Cố Tĩnh Trạch xuất hiện, thái độ Mạc Huệ Linh tức khắc thay đổi, trở nên nhu nhược, nhưng khoảnh khắc này chỉ kéo dài vài giây cho đến khi cô ta thấy Lâm Triệt đang ở sau lưng anh.

Mạc Huệ Linh trợn mắt nhìn chằm chằm Lâm Triệt . . . hoá ra người ăn cơm cùng Cố Tĩnh Trạch lại là Lâm Triệt!? Nhưng tại sao Cơ chứ?

Mạc Huệ Linh tức giận nói: " Tĩnh Trạch , anh . . . anh sao lại ăn cơm ở đây với cô ấy? Còn dùng căn phòng này nữa? Anh . . . anh sao có thể làm vậy? "

Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch khó chịu nhìn Mạc Huệ Linh, đây là lần đầu tiên anh chứng kiến vẻ mặt điên cuồng như vậy của tiểu thư nhà họ Mạc, thậm chí còn kèm theo những lời thô tục nữa chứ!

Nếu những lời này do Lâm Triệt nói ra thì anh có thể hiểu được, bởi vì có tính cách bộc trực chưa từng che giấu bản thân, nói chuyện cũng chẳng bao giờ suy nghĩ. Nhưng Mạc Huệ Linh lại là một tiểu thư khuê các, dù cho tuỳ hứng như thế nào thì vẫn phải giữ chừng mực lễ độ.

Vậy mà lúc này, Mạc Huệ Linh lại hành động như một người đàn bà chua ngoa, thậm chí còn trợn mắt đanh đá nhìn Lâm Triệt!?

Cố Tĩnh Trạch bước tới vài bước, các nhân viên phục vụ thấy vậy liền lùi lại.

Mạc Huệ Linh thấy vậy thì nhào tới ôm lấy Cố Tĩnh Trạch, dựa sát vào người anh: Tĩnh Trạch, bọn họ thật sự rất hung dữ, em rõ ràng nghe được tiếng của anh mà họ lại không cho em vào, bảo là em sẽ quấy rầy anh nói chuyện yêu đương . . . Còn nói em là thứ gì mà dám bước vào tìm anh, em . . . em . . . em . . . thật sự rất khổ sở ! "

Các nhân viên phục vụ nghe xong thì tái mặt, không giấu được tức giận, cái cô tiểu thư họ Mạc này sao có thể dựng chuyện như thế này!

Cố Tĩnh Trạch thấy Lâm Triệt còn ở bên cạnh, liền nhíu mày đẩy Mạc Huệ Linh ra, cúi đầu : " Có chuyện gì từ từ nói. "

Mạc Huệ Linh ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng uỷ khuất: " Tại sao anh . . . anh lại có thể dẫn cô ấy đến đây ăn? "

Vẻ mặt Cố Tĩnh Trạch có chút khó hiểu, trả lời: " Đồ ăn nơi này rất ngon, tôi dẫn người quen đến đây ăn thì có vấn đề gì? "

Mạc Huệ Linh lập tức phản bác: " Cái gì ? Đây là nơi của anh và em, lần nào cũng là chúng ta cùng nhau đến ăn , sao anh có thể dẫn người phụ nữ khác tới!? "

Cố Tĩnh Trạch hít một hơi thật sâu: " Từ khi nào mà chỗ này thành nơi của tôi và em? "

" Anh . . . ! " Sắc mặt Mạc Huệ Linh tức khắc tối sầm lại .

Nãy giờ Lâm Triệt vẫn luôn im lặng, cô hoàn toàn không muốn can thiệp vào câu chuyện phức tạp này, bây giờ mới nhẹ nhàng mở miệng : " Hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước. "

"Khoan đã ! " Cố Tĩnh Trạch xoay người muốn níu tay Lâm Triệt lại, thấy cô không mặc áo khoác thì liền lấy áo khoác bên trong choàng lên người cô, khẽ nói : " Em vào xe chờ tôi . "

Lâm Triệt ngước mắt nhìn anh, tự hỏi liệu chuyện này có thể giải quyết nhanh chống sao, nhưng nghĩ lại nơi này nhiều người như vậy, cô cũng không muốn dây dưa, chỉ gật gật đầu: "Ừm"

Nhìn theo bóng dáng Lâm Triệt rời khỏi mà đôi mắt Mạc Huệ Linh lóe lửa như muốn giết người!


next chapter
Load failed, please RETRY

Wöchentlicher Energiestatus

Rank -- Power- Rangliste
Stone -- Power- Stein

Stapelfreischaltung von Kapiteln

Inhaltsverzeichnis

Anzeigeoptionen

Hintergrund

Schriftart

Größe

Kapitel-Kommentare

Schreiben Sie eine Rezension Lese-Status: C101
Fehler beim Posten. Bitte versuchen Sie es erneut
  • Qualität des Schreibens
  • Veröffentlichungsstabilität
  • Geschichtenentwicklung
  • Charakter-Design
  • Welthintergrund

Die Gesamtpunktzahl 0.0

Rezension erfolgreich gepostet! Lesen Sie mehr Rezensionen
Stimmen Sie mit Powerstein ab
Rank NR.-- Macht-Rangliste
Stone -- Power-Stein
Unangemessene Inhalte melden
error Tipp

Missbrauch melden

Kommentare zu Absätzen

Einloggen