Hoắc Vi Vũ ý thức được điều bọn chúng nói không phải giả, chân bước nhanh hơn, chạy ra ngoài theo lối cửa sau.
Tiểu Ba thấy đám người đó đều chạy về phía Hoắc Vi Vũ, cô lo Hoắc Vi Vũ sẽ xảy ra chuyện bè hô về phía bọn chúng: "Tiểu Ba, chạy mau, đừng để bị bắt."
Nói xong, cô nhanh chóng chạy ra phía cửa. Đám người kia nghe thế chợt dừng bước, quay ra nhìn nhau.
"Rốt cuộc ai là Hoắc Vi Vũ?" Kẻ cầm đầu hỏi.
"Hình như là đứa đi ra cửa chính." Có người nói.
Kẻ cầm đầu lập tức quay lại: "Tuyệt đối không được để nó chạy thoát."
Sau khi ra khỏi nhà hàng, Hoắc Vi Vũ chạy đến đường lớn, bắt xe. Khi lên xe, cô phát hiện những người đó không đuổi theo mình. Ánh mắt cô đầy nghi ngờ, trong đầu nảy ra một dự cảm xấu: Tiểu Ba không xảy ra chuyện gì đấy chứ?
"Bác tài, dừng xe." Hoắc Vi Vũ hô lên.
Cô lấy trong ví ra tờ mười tệ đặt xuống ghế sau, vội vã đẩy cửa xe, chạy về phía quán lẩu.
Tiểu Ba và đám đàn ông kia đều biến mất.