App herunterladen
16.27% Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 55: Chương 55: Vạn Cổ Yêu Đế.

Kapitel 55: Chương 55: Vạn Cổ Yêu Đế.

Chương 55: Vạn Cổ Yêu Đế.

Khi đoàn rước tân nương quay lại đại điện hoàng cung, tất cả quỷ linh từ từ biến mất, những đèn lồng cũng vụt tắt, Vạn Cổ Yêu thành lại một lần nữa chìm trong bóng tối tĩnh mịch.

Triệu Thường Côn thắp sáng ngọn đuốc rọi rọi về phía trước.

"Phiến La, nàng làm sao thế?

Nãy giờ nàng bỗng dưng im lặng không nói một lời nào...?"

Triệu Thường Côn không quay mặt nhìn Phiến La, hỏi.

"Thiếp... thiếp chỉ...chỉ là..."

Mộc Phiến La ngập ngừng.

"Nàng là đang nghĩ đến chuyện của chúng ta đúng không?"

"...." Mộc Phiến La.

"Hay là nàng sợ cấm chế của Tam giới sẽ trừng phạt chúng ta?"

"Thiếp sợ chứ... thiếp rất sợ...

Thiếp sợ phải mất đi chàng...

Thiếp sợ sẽ giống như Yêu Hoàng...

Sợ phải cô đơn một mình giữa thế giới này mà không có chàng..."

Mộc Phiến La vội nắm lấy tay Triệu Thường Côn, mắt ngấn lệ.

"Nàng không cần sợ!

Dù cho cả bầu trời này có sập xuống ta cũng sẽ chống đỡ cho nàng!"

Vương Nhất Tự ôn nhu nói, hắn quay lại, vuốt ve mái tóc của Mộc Phiến La.

"Nhưng mà...ngay cả Yêu Hoàng và Yêu Hậu cũng không thể nào chống lại thiên phạt...chúng ta làm sao mà có khả năng nào..."

"Nàng không tin ta hay sao?"

"Thiếp tin! Nhưng mà..."

"Phu nhân không cần phải lo lắng hay sợ hãi, trong Tam giới này không có gì mà chủ nhân của ta không làm được hết!"

Chung Quỳ nói chen vào.

"À, vẫn có một việc chủ nhân không làm được nhỉ?"

Sau đó nó nâng cằm suy nghĩ, liền bị Triệu Thường Côn gõ vào đầu một cái.

"Ngươi nói hơi bị nhiều rồi đấy!"

'Phu...phu nhân...?'

Mộc Phiến La gương mặt chợt đỏ lên, bẻn lẻn suy nghĩ.

'Ta và chàng còn chưa thành hôn nữa mà...'.

Triệu Thường Côn nhìn thẳng vào mắt Mộc Phiến La, nói bằng một giọng nghiêm túc.

"Việc mà Vạn Cổ Yêu Đế không làm được không có nghĩa là ta cũng không làm được!

Ta chỉ cần nàng tin tưởng ta và cùng ta đi đến cuối cùng, có được hay không?"

"...Cho dù có bị Thiên Lôi Vạn Kiếp đánh đến tan xương nát thịt...thì thiếp cũng nguyện bằng lòng...".

Đoạn vài phút sau, Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La đã đứng trước cánh cổng lớn của đại điện hoàng cung.

Chung Quỳ lúc này đã trở về không gian triệu hồi sau khi nhận được một mệnh lệnh từ Triệu Thường Côn.

"Càng đến gần lượng tử khí phát ra càng dày đặc..."

Triệu Thường Côn nhíu mày cảm nhận.

"Nhưng mà...tại sao thiếp không hề cảm thấy chút yêu khí nào cả?

Yêu Hoàng vừa nãy xuất hiện toả ra yêu khí rất mạnh, nhưng từ lúc đoàn rước tân nương kia trở vào trong, yêu khí cũng đột nhiên biến mất...?"

"Chúng ta vào trong thì sẽ rõ..."

Triệu Thường Côn hai tay trực đẩy cửa thì một giọng nói âm trầm phát ra từ bên trong, làm hắn chợt khựng lại.

"Đến rồi à?

Mời hai vị vào!"

Tiếng nói vừa dứt, hai cánh cửa lớn từ từ tự mở ra.

Trong khi Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La còn đang ngốc trệ thì giọng nói lại vang lên lần nữa.

"Còn đứng đó làm gì?

Chúng ta không có nhiều thời gian đâu!"

"Vào thôi!

Cùng xem xem tên giả thần giả quỷ này là ai!"

Triệu Thường Côn âm trầm nói, sau đó cùng Mộc Phiến La đi vào.

Cả hai đi ngang qua một khoảng sân rộng lớn, hai bên là hai bước tượng cao hơn chục thước, một nam và một nữ, cả hai bức tượng đều không có đầu và đều nứt nẻ.

Đi hết khoảng sân, cả hai bước lên bậc thang đi vào đại điện.

Cửa đại điện cũng tự động mở ra, đèn trong đại điện cũng bất chợt sáng lên.

Một luồng tử khí như một cơn gió thổi ùa từ bên trong đại điện ra kéo theo cả bụi đập vào Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La khiến cho cả hai có chút khó chịu.

Đại điện bên trong tất cả mọi thứ đã cũ nát, mạng nhện giăng đầy, bàn ghế ngỗn ngang cái nằm cái đứng.

Triệu Thường Côn nheo mắt nhìn vào kẻ đang ngồi trên một chiếc ghế được chạm khắc tinh xảo bằng vàng ngay giữa đại điện.

Là một tên trung niên tầm khoảng hơn bốn mươi, khoác trên mình một bộ hắc bào với họa tiết rồng vàng uốn lượn.

Hắn tựa lưng vào ghế, gương mặt hiện lên khắc khổ với râu ria lởm chởm cùng mái tóc dài màu tím xoã xuống.

Hắn không hề có chút sức sống nào với đôi mắt trống rỗng.

Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La tiến vào bên trong, đứng đối diện với kẻ kia, cách hắn tầm bảy, tám thước.

"Ngươi hẳn là...Vạn Cổ Yêu Đế...?"

Triệu Thường Côn ánh mắt nghi ngờ hỏi gã kia.

"Ha ha ha...Vạn Cổ... Yêu Đế...

Đã rất lâu rồi ta không còn nghe ai gọi ta như thế cả..."

Vạn Cổ Yêu Đế cười lớn, nhìn một lượt cả hai người.

"Một nhân loại cùng một yêu nhân... thật thú vị...

Làm sao hai ngươi có thể vượt qua kết giới của ta?"

"Đương nhiên là đi bộ vào!

Không lẽ còn cách nào khác hay sao?"

Triệu Thường Côn thản nhiên trả lời.

"Cẩn thận lời nói của ngươi, tên nhân loại nhỏ nhoi kia!"

Vạn Cổ Yêu Đế giọng trở nên âm trầm nói lớn, kèm theo bàng bạc khí tức đè ép đến.

Mộc Phiến La chợt lùi lại một bước trước cái sức ép quá lớn kia, nhưng Triệu Thường Côn vẫn dửng dưng đứng nguyên tại chỗ.

"Kết giới là do chính tay ta dựng nên, chỉ có những kẻ yêu nhau thật lòng thì mới có thể bước qua được.

Ngươi còn ở đó mà..."

Vạn Cổ Yêu Đế ngưng lại, gương mặt hiển hiện lên ngốc trệ nhìn hai kẻ trước mặt.

Triệu Thường Côn nắm lấy tay Mộc Phiến La, kéo nàng vào sát cạnh hắn.

"Ngươi đoán xem hai người bọn ta là gì của nhau?"

"Hai...hai ngươi...chẳng lẽ lại..."

Ánh mắt Vạn Cổ Yêu Đế trở nên hoang mang kèm theo một chút nghi ngờ.

Nhưng chỉ trong một khắc, thái độ của hắn liền đột nhiên thay đổi.

Hắn cúi gầm xuống, bàn tay che gương mặt, cười lớn.

"Ha ha ha... thật sự rất thú vị!

Ha ha ha... không ngờ... thật không ngờ...đến cuối đời...ta còn gặp được hai kẻ ngu ngốc...như các ngươi...

Ha ha ha..."

"Ngươi nói ai ngu ngốc?"

Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.

"Một nhân loại, một yêu nhân...

Hai ngươi nghĩ sẽ có kết quả hay sao?

"Ta tin tưởng chàng ấy!

Dù có chuyện gì xảy ra, ta và chàng sẽ cùng nhau vượt qua!"

Mộc Phiến La liền lên tiếng đáp lại lời của Vạn Cổ Yêu Đế.

Vạn Cổ Yêu Đế ngẫng mặt lên, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn Mộc Phiến La, nói.

"Năm xưa...ta cũng từng có ý nghĩ giống như ngươi...

Cuối cùng thì sao?

Cuối cùng ta vẫn phải cô độc và mục rữa ở nơi này...

Đừng nói với ta về niềm tin, cái niềm tin đó...chẳng thể giúp được gì cả...nó chỉ khiến ngươi chết sớm hơn mà thôi!"

Triệu Thường Côn hừ lạnh một cái.

"Đó là vì ngươi yếu kém!"

"Thường Côn, chàng đừng..."

Mộc Phiến La định ngăn cản Triệu Thường Côn không nói ra những lời kích động đến Vạn Cổ Yêu Đế nhưng lại bị Thường Côn đưa tay ra hiệu ngừng lại.

"Ngươi chỉ là một kẻ vô dụng, không hơn không kém!

Chỉ có kẻ vô dụng, yếu kém mới không thể bảo vệ được người mà mình yêu!"

Lời này như chạm đúng vào nổi đau của Vạn Cổ Yêu Đế khiến hắn đùng đùng nổi giận, bộc phát ra cuồn cuộn yêu khí.

"Ngươi...vừa nói gì?!"

Sát khí nặng nề đè ép tới cả hai, khiến cho Mộc Phiến La cảm thấy rất khó thở.

"Ta nói ngươi chỉ là một tên vô dụng, ý kiến gì không?!"

Bành!

Triệu Thường Côn vừa dứt lời, liền đã thấy Vạn Cổ Yêu Đế đang đứng trước mặt, bàn tay bàng bạc chưởng khống đánh tới.

Triệu Thường Côn không hề mất bình tĩnh, liền tung một chưởng đón đỡ.

Cả hai luồng khí tức va chạm vào nhau tạo nên một xung chấn thổi bay mọi thứ xung quanh.

Mộc Phiến La cũng bị xung chấn đẩy lùi ra hơn hai, ba thước, nàng cánh tay che đi gương mặt, lo lắng nhìn cả hai.

"Không đúng sao?

Ngươi có bảo vệ được cho Thanh Cơ không?

Hay ngươi chỉ có thể đứng nhìn nàng gục ngã ngay trước mắt ngươi?"

Triệu Thường Côn tiếp tục nói.

"Ngươi câm miệng cho ta!"

Vạn Cổ Yêu Đế ánh mắt đỏ ngầu, thét lớn, tay còn lại tung ra chưởng pháp.

Triệu Thường Côn vẫn đứng yên tại chỗ, nhẹ nhàng nghiêng đầu sang một bên dễ dàng tránh đi chưởng pháp kia.

Chưởng pháp của Vạn Cổ Yêu Đế tung ra trượt Triệu Thường Côn đánh vào bức tường phía sau làm vỡ một mảng lớn.

Bành!

Triệu Thường Côn lập tức tung chưởng  vào ngực Vạn Cổ Yêu Đế đánh hắn văng ra phía sau năm, sáu thước.

Vạn Cổ Yêu Đế quỳ một chân xuống đất, tay phải ôm ngực, phun ra ngụm máu.

"Nhìn ngươi mà xem!

Còn đâu Yêu Hoàng của Yêu giới?

Ngươi bây giờ chẳng khác gì một kẻ sắp chết!"

Ngưng một nhịp, Triệu Thường Côn nói tiếp.

"Ta hỏi ngươi, Thanh Cơ, nàng vì sao mà chết?"

"....." Vạn Cổ Yêu Đế.

"Nàng không phải là do cấm chế Tam giới hại chết, cũng không phải do thiên binh thiên tướng giết chết.

Tất cả đều không phải!

Thanh Cơ chết là bởi vì ngươi!

Bởi vì Thanh Cơ yêu một kẻ yếu đuối như ngươi, một kẻ không thể bảo vệ nàng!"

"Không... không phải ta..."

Vạn Cổ Yêu Đế lẩm bẩm.

"Vậy sao?

Vậy ngươi có trả thù cho nàng không?

Hay chỉ biết trốn ở đây mà đau khổ để rồi mục rữa bản thân?

Ta nói ngươi yếu kém, nói ngươi vô dụng lại sai sao?!"

"Ta...ta...Aaaaaaaaa!"

Vạn Cổ Yêu Đế hai tay ôm đầu, gào lên trong đau khổ, cũng như ngày hôm đó, hắn gào thét trong tuyệt vọng.

Hắn đường đường là Yêu Hoàng của Yêu giới, nhưng đối với giới luật của Thiên giới hắn không thể cũng không có khả năng chống lại.

Dù có cố hết sức hắn cũng chỉ có thể đứng nhìn Thanh Cơ của hắn chết ngay trước mắt hắn.

Hắn đau khổ, hắn tuyệt vọng ngay khoảnh khắc mà nàng gục xuống.

Hắn nhận ra cái hiện thực này quá tàn nhẫn.

Hắn buông bỏ tất cả.

Trà thù ư?

Đến ngay cả cấm chế kia hắn còn không thể làm gì được thì trả thù bằng cách nào?

Hắn hận bản thân quá yếu đuối.

Đúng!

Hắn thừa nhận bản thân mình quá yếu đuối!

Hắn trốn ở đây cũng chỉ là để che đậy cho cái sự yếu đuối đó của mình!

Mộc Phiến La nhìn Vạn Cổ Yêu Đế bằng ánh mắt thương xót.

Yêu Hoàng từng một thời thống lĩnh Yêu giới lại trở thành một kẻ giở sống giở chết chỉ vì tình cảm nam nữ khiến ai nhìn vào cũng sẽ phải xót xa.

Mộc Phiến La lại chợt nghĩ đến bản thân mình.

Nàng tuy chỉ là Tà chủ, nhưng cũng thống trị cả một vùng đất, cũng yêu một nhân loại.

Nếu như nàng cũng rơi vào tình cảnh như Vạn Cổ Yêu Hoàng, nàng chẳng thà tự vẫn còn hơn là phải đau khổ suốt cả một đời như vậy.

"Đừng nghĩ ai cũng giống như ngươi!"

Triệu Thường Côn vẫn tiếp tục nói.

"Vạn Cổ Yêu Đế, ngươi có muốn trả thù cho Thanh Cơ không?

Ngươi có muốn kết thúc cái cấm chế chết tiệt kia không?"

Vạn Cổ Yêu Đế ngừng gào thét, ánh mắt thẫn thờ nhìn chằm chằm người thanh niên trước mặt.

"Mục đích ta đến đây chính là để giúp ngươi làm điều đó!".


Load failed, please RETRY

Wöchentlicher Energiestatus

Rank -- Power- Rangliste
Stone -- Power- Stein

Stapelfreischaltung von Kapiteln

Inhaltsverzeichnis

Anzeigeoptionen

Hintergrund

Schriftart

Größe

Kapitel-Kommentare

Schreiben Sie eine Rezension Lese-Status: C55
Fehler beim Posten. Bitte versuchen Sie es erneut
  • Qualität des Schreibens
  • Veröffentlichungsstabilität
  • Geschichtenentwicklung
  • Charakter-Design
  • Welthintergrund

Die Gesamtpunktzahl 0.0

Rezension erfolgreich gepostet! Lesen Sie mehr Rezensionen
Stimmen Sie mit Powerstein ab
Rank NR.-- Macht-Rangliste
Stone -- Power-Stein
Unangemessene Inhalte melden
error Tipp

Missbrauch melden

Kommentare zu Absätzen

Einloggen