App herunterladen
44.44% Gate: Thus French Empire Fought Them / Lịch sử ( Phần 7 )

Lịch sử ( Phần 7 )

Nội Chiến Hoa Kì

Trong khi các cường quốc châu Âu bắt đầu mở rộng ảnh hưởng ra ngoài châu Âu thì Hoa Kỳ lại rơi vào cuộc nội chiến giữa các bang miền Bắc và các bang miền Nam. Căng thẳng nảy sinh và một loạt cuộc khủng hoảng liên quan đến các bang miền bắc và miền nam cuối cùng đã dẫn đến tình trạng ly khai. Các đại biểu từ các bang Deep South đã ly khai vào đầu cuộc tuần hành đã gặp nhau tại Montgomery, Alabama để thiết lập sự thống nhất giữa các bang miền Nam và bầu ra người lãnh đạo và chính phủ. Các đại biểu đã bầu Jefferson Davis, cựu Bộ trưởng Chiến tranh và Thượng nghị sĩ bang Mississippi làm Tổng thống Liên minh miền Nam Hoa Kỳ. Một hiến pháp được thành lập vào đầu tháng 5 phản ánh hiến pháp Hoa Kỳ ngoại trừ việc tổng thống bị giới hạn trong một nhiệm kỳ sáu năm, chế độ nô lệ được tuyên bố là hợp pháp, Quốc hội Liên minh miền Nam không thể phân bổ ngân sách để cải thiện trong các bang hoặc đánh thuế bảo vệ, Tổng thống được phép phủ quyết bất kỳ phần nào của dự luật phân bổ ngân sách, cần phải có 2/3 số phiếu của cả hai viện của Quốc hội để chấp nhận một bang mới và các thành viên Nội các có thể có ghế trong Quốc hội nhưng không có phiếu bầu. Các lời kêu gọi đã được gửi đến các bang nắm giữ nô lệ khác nhưng họ trì hoãn vì nghĩ rằng vấn đề của họ có thể được giải quyết với Liên minh. Một giải pháp hòa bình đã bị ném ra ngoài cửa sổ vào sáng ngày 28 tháng 5 năm 1862. Pháo đài Sumter ở Cảng Charleston vẫn thách thức chính quyền miền Nam mới, mặc dù những nỗ lực tiếp tế đã bị các khẩu đội của quân miền Nam ngăn cản. Vào ngày 28 tháng 5, Pháo đài Sumter bị bắn và hứng chịu một trận pháo kích kéo dài 34 giờ làm vỡ nát bên ngoài công trình nhưng không gây thương vong cho cả hai bên. Pháo đài buộc phải đầu hàng vào ngày 30 tháng 5. Màn phô diễn vũ lực bạo lực đã khiến Tổng thống Abraham Lincoln phẫn nộ. Trước đây, ông từng nghĩ mình có thể nói chuyện với các lãnh đạo miền Nam để gắn kết Liên minh lại với nhau. Vụ nổ súng vào Sumter dẫn đến việc Sumner yêu cầu buộc phải chấm dứt "cuộc nổi loạn lố bịch này đã bắt đầu khiến đất nước vĩ đại của chúng ta phải ngửi mùi hôi thối khủng khiếp". Vào tháng 6, ông kêu gọi 75.000 tình nguyện viên tham gia chuyến công tác kéo dài ba tháng, mong đợi một cuộc chiến nhanh chóng. Thay vào đó, những gì anh nhận được là một cuộc chiến, nhưng không phải là một cuộc xung đột nhanh chóng.

Pháo đài Sumter đã khơi dậy niềm tự hào ở người miền Nam và quan trọng hơn là dẫn đến sự ly khai của các bang miền Nam khác: Bắc Carolina, Tennessee, Arkansas, Kentucky và Virginia. Missouri, và Kentucky ở mức độ thấp hơn, có dân số lớn gồm cả những người ủng hộ miền Bắc và ủng hộ miền Nam và thường xuyên phải hứng chịu những xung đột nội bộ tàn khốc. Với sự ly khai của Virginia, thủ đô của Liên minh miền Nam đã được chuyển từ Montgomery đến Richmond, trong vòng một trăm dặm từ chính Washington. Chẳng bao lâu sau, nhiều sĩ quan trong Quân đội Hoa Kỳ đã tái ký hợp đồng để gia nhập các bang ly khai tương ứng của họ. Trừ Robert E. Lee và Thomas Jonathan "Stonewall" Jackson. Vẫn còn đang lưỡng lự giữa việc đấu tranh cho phe nào, nhân cơ hội đó Abraham Lincoln đã mời hai người đến Washington. Nhằm cố gắng thuyết phục hai bọn họ chiến đấu cho phe miền bắc, vì ông không muốn cho phe miền nam có được hai vị tướng tài ba này.

Mặc dù Quân đội Hoa Kỳ còn nhỏ nhưng đây là một lực lượng tình nguyện có tính chuyên nghiệp cao, từng chứng kiến ​​nhiều xung đột ở phương Tây và thậm chí một số sĩ quan lớn tuổi đã từng tham gia Chiến tranh Mỹ-Tây Ban Nha. Nhưng đối với hàng chục nghìn người được tập hợp vì chính nghĩa của họ, quân đội trong xanh, tiền đặt cọc cao, chính nghĩa là chính nghĩa và vinh quang dường như không bao giờ kết thúc.

Cuộc chiến được chia thành hai khu vực chính, dựa trên vị trí địa lý. Mặt trận phía Đông chủ yếu diễn ra ở Virginia trong khi Mặt trận phía Tây chủ yếu diễn ra ở Tennessee và Kentucky, mặc dù Missouri và Louisiana cũng không thiếu các trận chiến.

Trong cuộc hội đàm ở Washington, Abraham Lincoln đã cố gắng thuyết phục Robert E. Lee và Stonewall Jackson về tầm quan trọng của việc hỗ trợ phe miền bắc. Ông đã nêu rõ rằng sự đoàn kết và chiến đấu cho mục tiêu chung của đất nước là cần thiết trong bối cảnh chiến tranh nội chiến. Tuy nhiên, cả hai đều lưu ý rằng quyết định của họ sẽ phản ánh niềm tin và trung thành của họ đối với bang và quê hương của mình. Mặc dù cuộc thảo luận không đưa ra kết quả cuối cùng, nhưng sự hiện diện của họ tại Washington đã gợi lên nhiều ý kiến tranh cãi và phản ứng từ cả hai bên. Trong khi phe miền bắc hy vọng rằng họ có thể thuyết phục Lee và Jackson gia nhập phe của họ để tăng cường sức mạnh quân sự, thì phe miền nam lo lắng về nguy cơ mất mát quan trọng trong lãnh đạo quân đội. Cuộc đàm phán này cũng gợi lên nhiều tranh cãi về tầm quan trọng của việc đoàn kết quốc gia trong bối cảnh chiến tranh nội đang diễn ra. Tuy nhiên, kết quả cuối cùng của cuộc hội đàm vẫn là một bí mật.

Lúc đó, Khi các đội quân xanh do các sĩ quan xanh chỉ huy sẵn sàng kết thúc nhanh chóng cuộc chiến, Chính phủ miền Nam đã cử sứ giả ra nước ngoài để được quốc tế công nhận. Phái đoàn lớn nhất và quan trọng nhất đã được cử đến Paris, nơi họ được Napoléon II tiếp đón thân mật. Các phái đoàn khác đã được cử đến Vương quốc Anh và Tây Ban Nha, cả hai cường quốc này vẫn có sức hút đáng kể ở Tây bán cầu nhờ sự hiện diện thuộc địa của họ. Họ cũng được chào đón nồng nhiệt ở London và Madrid, mặc dù chưa được công nhận ngay lập tức. Phái đoàn ở Paris mang lại nhiều hứa hẹn nhất, mặc dù Napoléon II không muốn làm mất lòng những người bạn Mỹ của mình cũng như không muốn cam kết hướng tới một chính nghĩa có thể bị thất bại.

Trong nhân dân miền Nam, những ý nghĩ cho rằng chính nghĩa sẽ "mất" đã bị cuốn trôi ngay trong những tuần đầu tiên của cuộc chiến. Trong Trận Manassas vào ngày 1 tháng 7, quân Liên bang đã bị thất bại nặng nề trước lực lượng Liên bang dưới sự chỉ huy của Tướng James A. Armstrong, người đã bảo vệ thành công ngã ba đường sắt tại Manassas trước quân Liên bang xanh. Họ quá đau buồn trước thất bại này đến nỗi họ liên tục đổ về Washington và mất tinh thần. Miền Nam ca ngợi Manassas là bằng chứng cho thấy họ cần bản sắc riêng và ca ngợi những người lính của họ vì những hành động "liếm liếm" mà họ đã thể hiện. Ngày 4 tháng 7 được tổ chức trong không khí u ám khắp miền Bắc.

Cuối cùng cả hai vị tướng cũng có câu trả lời. Đó là họ sẽ quyết định chiến đấu cho phe miền bắc. Khi quân miền nam dưới sự chỉ huy của James A. Armstrong tiến về phía bắc, quân miền Nam chiến thắng từ từ bám theo, không thể khai thác đường đi vì cây xanh và vì thời tiết xấu nói chung. Đến ngày 14 tháng 7, quân miền Nam đã chiếm được các vị trí ở bờ nam sông Potomac và súng của họ chĩa xuống chính Washington. Phải đến tháng 10, quân miền Nam mới bị đánh bật khỏi vị trí của họ trên sông Potomac sau nhiều lần tái cơ cấu và tổ chức lại lực lượng bị tàn phá đang ẩn náu trong các pháo đài của Washington. Vào tháng 8, Quân đội Potomac được bổ nhiệm một chỉ huy mới, Tướng George B. McClellan, người bắt đầu một chương trình tân trang lớn cho quân đội lớn. Trong vòng hai tháng, quân đội của ông lên tới hơn 110.000 người trong khi ở Virginia, quân đội của Armstrong chỉ có không quá 70.000 người.

Với sự thất bại của quân miền Nam dưới chỉ huy của James A. Armstrong trước quân miền Bắc, cơ hội chiến thắng của phe miền Nam dần trở nên mỏng manh hơn. Mặc dù họ đã tạm chiếm được các vị trí ở bờ nam sông Potomac và đe dọa thủ đô Washington, nhưng sự phản công mạnh mẽ từ quân miền Bắc đã khiến họ phải rút lui.

Trong khi đó Robert E. Lee đang cố gắng thuyết các đại biểu Virginia quay sang chiến đấu cho phe miền bắc. Nhưng thất bại khi ông chỉ thuyết phục được vài đại biểu. Thất bại trong việc thuyết phục các đại biểu Virginia quay sang chiến đấu cho phe miền bắc đã là một đòn giáng đau lòng cho Robert E. Lee. Mặc dù ông có uy tín lớn trong bang Virginia, nhưng lòng trung thành của nhiều người vẫn nằm với phe miền nam. Sự phân chia trong cộng đồng đã làm cho nhiều người cảm thấy lưỡng lự và không chắc chắn về hướng đi đúng đắn trong cuộc chiến tranh. Điều này làm tăng thêm áp lực và khó khăn cho Robert E. Lee trong việc thực hiện chiến lược và giữ vững lòng tin của người dân, nhưng ở tây Virginia, nơi có nhiều người dân số là người ủng hộ phe miền bắc, Robert E. Lee vẫn nhận được sự ủng hộ đáng kể.

Vài ngày sau, tây Virginia tuyên bố ly khai khỏi bang Virginia và cam kết sát cánh cùng những người anh em miền bắc. Tuyên bố ly khai của tây Virginia đã gây ra một làn sóng tiếng vang trong cả bang và cả nước. Với sự quyết đoán và quyết tâm, tây Virginia chính thức tách ra khỏi bang Virginia và tự xưng là một bang độc lập mới, mang tên là " Tây Virginia ".

Tây Virginia nhanh chóng thành lập một chính phủ tạm thời và bắt đầu hợp tác chặt chẽ với chính phủ Liên bang. Sự đoàn kết này đã tạo ra một sự mạnh mẽ mới, tăng cường sức mạnh quân sự và tinh thần chiến đấu của phe miền bắc. Trong khi đó, sự tách biệt của Tây Virginia cũng gửi đi một thông điệp rõ ràng rằng sự phân chia trong cộng đồng không thể ngăn cản quyết định của những người dân quyết tâm và ý chí của họ trong việc chọn lựa đúng đắn trong cuộc chiến tranh nội chiến.

Trong khi cuộc chiến nội đang diễn ra căng thẳng, Tổng thống và Bộ trưởng Chiến tranh John Fisher đã ra lệnh triển khai Kế hoạch Python nhằm đánh bại các bang nổi dậy bằng cách bóp nghẹt nền kinh tế và cản trở sự lưu thông của hàng hóa và quân lính. Các biện pháp như phong tỏa cảng và chiếm giữ sông Mississippi đã tạo ra một sự áp đặt quân sự mạnh mẽ từ phe miền Bắc.Tuy nhiên, thách thức lớn là hải quân Mỹ lúc đó vẫn còn rất nhỏ và đang trong quá trình mở rộng. Cần phải đầu tư nhiều vào việc sửa chữa và xây dựng tàu chiến mới để thực hiện Kế hoạch Python. Trong khi đó, Liên minh miền Nam cũng đang tập trung vào việc mở rộng hải quân của họ để đối phó với áp lực từ phe miền Bắc.

Tuy nhiên, thách thức lớn là hải quân Mỹ lúc đó vẫn còn rất nhỏ và đang trong quá trình mở rộng. Cần phải đầu tư nhiều vào việc sửa chữa và xây dựng tàu chiến mới để thực hiện Kế hoạch Python. Trong khi đó, Liên minh miền Nam cũng đang tập trung vào việc mở rộng hải quân của họ để đối phó với áp lực từ phe miền Bắc.

Cuộc chiến ở miền Tây đã bắt đầu không mấy hoành tráng cho miền Nam, với các cuộc tấn công vào Missouri và Kentucky gặp phải sự phản kháng mạnh mẽ từ phe miền Bắc. Dù các cuộc đột kích và nỗ lực khiến Missouri ly khai đã được tiến hành, nhưng chúng chỉ giới hạn ở quy mô nhỏ và không mang lại kết quả lớn lao. Tình hình tương tự cũng xảy ra khi các cuộc vượt ngục vào Kentucky cũng bị đẩy lui dù có một số thành công nhất định.

Trong cuộc xâm lược vào Kentucky vào cuối năm 1862, giám mục Leonidas Polk đã chứng tỏ sự quyết đoán của phe miền Nam. Tuy nhiên, quân Liên bang dưới sự chỉ huy của Tướng Jackson đã đáp trả một cách dứt khoát và đánh bại ông ta tại Paducah, gửi đi một thông điệp mạnh mẽ về sự quyết tâm của phe miền Bắc trong việc bảo vệ lãnh thổ và ổn định của mình.

Mùa xuân năm 1863 chứng kiến sự đẩy mạnh của Liên minh trong việc chiếm đóng Tennessee, một phần nhờ vào việc kiểm soát sông Tennessee và sông Cumberland một cách hiệu quả. Sự kiểm soát này được thực hiện một phần nhờ vào sự hỗ trợ của hạm đội pháo hạm trên các con sông này, đồng thời cũng nhờ vào sự phối hợp chặt chẽ giữa hạm đội và quân đội trên bờ.

Chiến dịch này bắt đầu với sự thất thủ của Pháo đài Donelson và Pháo đài Henry ở miền bắc Tennessee, gửi đi một tín hiệu cảnh báo mạnh mẽ đến Richmond về mối nguy hiểm đang gia tăng từ phía Tây. Để đối phó với tình hình này, Liên minh đã phái hai tướng quân có uy tín là Albert Sidney Johnston và Joseph E. Johnston đến miền Tây. Trong đó, Albert Sidney Johnston được giao trách nhiệm chỉ huy tổng thể mọi hoạt động ở phía tây Appalachians, trong khi Joseph E. Johnston nắm quyền chỉ huy Quân đội Tennessee, một lực lượng quân sự có khoảng 50.000 người được triển khai rải rác trên lãnh thổ Tennessee và Nam Kentucky.

Việc tuyển mộ thành công người dân địa phương từ Tennessee đã nâng cao tổng số quân đội lên gần 65.000 người khi chúng được hợp nhất tại Nashville để chống lại cuộc tiến công của Liên minh. Dưới sự chỉ huy của Jackson, Quân đội Ohio di chuyển chậm rãi về phía Nashville, đồng thời nhận sự hỗ trợ từ quân tiếp viện đến từ khắp Tennessee.

Trong số những người tiếp viện có một vị tướng kỵ binh tài năng tên là Nathan Bedford Forrest, người đã nhanh chóng tổ chức một đội đột kích gồm khoảng 1.000 người để tiến vào phía sau quân đội của Jackson. Nhiệm vụ của họ là phá hủy đoàn tàu tiếp tế đường dài và bắt giữ tù nhân. Forrest và đội của mình đã thực hiện nhiệm vụ một cách thành công, trở về chỉ với ba chiếc yên trống và hơn 200 tù nhân, thu hút sự chú ý của cả nước về tài năng và táo bạo của họ.

Trong khi đó, Albert Sidney Johnston quyết định rằng khi Jackson di chuyển chậm về phía Nashville, đây là thời điểm thích hợp để tấn công. Do đó, anh quyết định ra quyết định tấn công Jackson khi anh ta đang ở trên đường.

Trận Clarksville, diễn ra từ ngày 8 đến ngày 9 tháng 3 năm 1863, nhanh chóng trở thành một trận chiến đẫm máu nhất ở phương Tây trong thời điểm đó. Với sự tham gia của khoảng 150.000 người, trận đánh này đã gây ra khoảng 16.000 thương vong cho quân miền Nam và 21.000 người thương vong cho Liên minh.

Ban đầu được cho là một cuộc tấn công bất ngờ của các phần tử của Quân đội Tennessee, trận đánh đã nhanh chóng biến thành một cuộc chiến ác liệt trong khu rừng phía bắc Tennessee, dọc theo bờ sông Cumberland. Cả Albert Sidney Johnston và Joseph E. Johnston đều đã chứng tỏ giá trị của mình trên chiến trường, với Albert Sidney Johnston xuất hiện ở mọi nơi cùng một lúc và Joseph E. Johnston ngăn chặn các cuộc tấn công lặp lại của Liên minh.

Tuy nhiên, vào cuối ngày thứ hai của trận đánh, thương vong trở nên quá lớn đến nỗi quân miền Nam buộc phải rút lui về hướng Nashville, sẵn sàng bảo vệ thành phố. Điều này chỉ ra rằng dù có sự dũng cảm và quyết đoán, nhưng mục tiêu cuối cùng vẫn là phải bảo vệ và giữ vững các địa điểm chiến lược quan trọng.

Vào tháng 4 năm 1863, Joseph Johnston đã quyết định rút quân khỏi Nashville và tiến hành việc đốt cháy mọi thứ hữu ích để ngăn chặn những kẻ sắp chiếm đóng bất cứ thứ gì hữu ích. Sự thất thủ của thủ đô Tennessee là một đòn giáng mạnh vào quân miền Nam, nhưng Johnston cho rằng việc tiến hành một cuộc bao vây không mang lại lợi ích gì.

Trong khi đó, Albert Sidney Johnston đang ở Tây Tennessee chống lại một cuộc tấn công khác của Liên minh. Khi nghe tin này, ông đã đề nghị với Richmond rằng nên chuyển Joseph Johnston đến một vị trí chỉ huy khác. Cuối cùng, Joseph Johnston đã được chuyển đi và Braxton Bragg được bổ nhiệm đảm nhận vị trí chỉ huy của Quân đội Tennessee. Điều này chỉ ra sự chuyển giao quyền lực và sự điều chỉnh trong chiến lược quân sự của quân miền Nam để đối phó với tình hình ngày càng căng thẳng trên chiến trường.

Trong tháng 4 năm 1863, Liên minh miền Nam phải đối mặt với một đòn tấn công lớn từ lực lượng hải quân của Liên minh tại New Orleans. Khoảng 22.000 binh sĩ được cử đến với ý định đánh chiếm thành phố lớn nhất miền Nam. Do nhiều binh sĩ của Liên minh đang tham gia chiến đấu ở nơi khác, New Orleans chỉ có ít hơn 7.000 dân quân để bảo vệ, chủ yếu dựa vào các pháo đài trên sông Mississippi. Khi các tàu của Liên minh vượt qua pháo đài một cách khôn ngoan, quân phòng thủ New Orleans buộc phải rút lui và đầu hàng. New Orleans rơi vào tay Liên minh vào ngày 20 tháng 4, chỉ ba ngày sau thất thủ của Nashville.

Trong khi đó, tại Tennessee, Quân đội Tennessee đang hồi phục sau trận đánh thảm khốc tại Clarksville và sự thất thủ của Nashville. Albert Sidney Johnston đã lên kế hoạch cho một cuộc tấn công ba phía vào giữa mùa hè để làm chệch hướng chuỗi thành công của Western Union. Cuộc tấn công đầu tiên sẽ diễn ra ở Arkansas, nhằm mục đích kích động tình cảm ủng hộ của Liên minh miền Nam ở Missouri. Cuộc tấn công thứ hai sẽ có sự tham gia của Quân đội Tennessee, đang đóng quân tại Murfreesboro, để vượt qua Buell ở Nashville và buộc anh ta phải chiến đấu trên địa hình thuận lợi. Cuộc tấn công thứ ba sẽ nhắm vào miền tây Tennessee, với sự tham gia của Quân đội Tây Tennessee của Polk, với quân số khoảng 35.000 người. Tổng thể, ba cuộc tấn công này nhằm đảo ngược tình thế của Liên minh, đưa Missouri vào quốc gia miền Nam và đưa Kentucky vào bờ vực ly khai.

Kế hoạch tấn công ba phía của Quân đội Tennessee dưới sự chỉ huy của Albert Sidney Johnston được xem là một động thái quan trọng để đảo ngược tình hình chiến trường và đưa Liên minh miền Nam trở lại ưu thế. Cuộc tấn công tại Arkansas nhằm kích động tình cảm ủng hộ của Liên minh ở Missouri được coi là một phần quan trọng của chiến lược nhằm mở rộng vùng ảnh hưởng của Liên minh và củng cố liên minh với các bang miền Bắc.Cuộc tấn công từ Murfreesboro tới Nashville dưới sự chỉ huy của Quân đội Tennessee dự kiến sẽ tạo ra một áp lực lớn đối với Jackson và các lực lượng Liên bang tại Nashville. Đồng thời, cuộc tấn công tại miền tây Tennessee do Quân đội Tây Tennessee của Polk thực hiện nhằm vào các mục tiêu chiến lược quan trọng ở khu vực này, có thể gây ra sự rối loạn và áp lực lớn đối với lực lượng Liên bang.

Mọi chuyện đã không diễn ra như vậy. Missouri và Tây Tennessee đã tạo ra những thách thức lớn cho quân miền Nam. Trong khi quân miền Nam dừng lại ở bên ngoài Springfield và phải chịu thất bại nặng nề, thành công ở Tây Tennessee cũng không đủ để thay đổi tình hình chiến trường một cách quyết định.Sự xuất hiện của Quân đội Liên minh Cumberland dưới sự chỉ huy của Bragg đã thay đổi bức tranh chiến lược, khi họ tiến vào hỗ trợ Quân đội Ohio đang bị Bragg đe dọa. Sự gia tăng lực lượng và sự hồi phục của quân miền Nam đã làm cho Bragg có quân số lớn nhất miền Nam, và anh ta đã dùng lợi thế này để tiến vào Nashville và đối mặt với quân Jackson.Trận Nashville bắt đầu với sự đột phá của quân miền Nam, nhưng cuối cùng lại kết thúc trong một trận đánh hỗn loạn và thiếu quyết đoán. Phản công của Jackson đã khiến quân miền Nam phải rút lui và trận chiến kết thúc với cả hai bên đều không hài lòng về kết quả.

Không hài lòng với kết quả của Bargg, Tổng thống Jefferson Davis đã thay thế ông ta bằng một tư lệnh quân đoàn đã chứng tỏ mình xứng đáng ở Nashville, William Rosecrans. Thật không may, Rosecrans không nhanh hơn Jackson và phải đến đầu tháng 8, Rosecrans mới bắt đầu chống lại Jackson. Việc lập kế hoạch bài bản và một số kế hoạch dự phòng của ông đã buộc Jackson phải rút khỏi Murfreesboro, ngày càng tiến sâu hơn vào Tennessee. Vào giữa tháng 8, Quân đội Cumberland được cử trở lại Tây Tennessee để chiến đấu với A.S Johnston ở đó. Mãi đến tháng 9 năm 1863, một cuộc chiến lớn khác mới xảy ra, lần này là giữa Quân đội Tây Tennessee của AS Johnston và Quân đội Cumberland. Quân Yankees đã bị tấn công trong thời gian ngắn, kết thúc chiến dịch ở đó trong thời gian còn lại của năm.

Một sự bế tắc xảy ra ở phía Tây cho đến mùa xuân năm 1864. Ở mọi nơi mà Liên minh miền nam quay sang tiến quân thì đều bị chặn lại bởi những đội quân cố thủ và chiến thắng, trong trường hợp của Johnston. Bên ngoài New Orleans, một lực lượng lớn dưới sự chỉ huy của Tướng Edmund Kirby Smith đã đe dọa lực lượng Liên minh miền nam ở đó, dù không thể chiếm lại "thành phố đầu tiên" của miền Nam nhưng có khả năng giữ lực lượng của họ ở đó trong vòng vây.

William Rosecrans đã chứng tỏ mình là một người lập kế hoạch rất chậm rãi và có phương pháp, không giống như Bragg trước đó. Những bức điện liên tục của ông tới Washington hứa hẹn sẽ thành công nhưng lại cầu xin quân tiếp viện. Cuối cùng, sau khi không di chuyển chút nào trong suốt tháng 9, anh ta bị sa thải và thay thế bằng John Pope, người đã chứng tỏ được bản thân trong nhiều nhiệm vụ nhỏ hơn trong Quân đội Cumberland. Pope ngay lập tức lên đường truy đuổi Jackson khỏi Murfreesboro nhưng đã bị đánh bại ba lần trong chiến dịch này. Không nản lòng, anh lên đường vượt qua Bragg vào mùa xuân.


Load failed, please RETRY

Wöchentlicher Energiestatus

Rank -- Power- Rangliste
Stone -- Power- Stein

Stapelfreischaltung von Kapiteln

Inhaltsverzeichnis

Anzeigeoptionen

Hintergrund

Schriftart

Größe

Kapitel-Kommentare

Schreiben Sie eine Rezension Lese-Status: C0
Fehler beim Posten. Bitte versuchen Sie es erneut
  • Qualität des Schreibens
  • Veröffentlichungsstabilität
  • Geschichtenentwicklung
  • Charakter-Design
  • Welthintergrund

Die Gesamtpunktzahl 0.0

Rezension erfolgreich gepostet! Lesen Sie mehr Rezensionen
Stimmen Sie mit Powerstein ab
Rank NR.-- Macht-Rangliste
Stone -- Power-Stein
Unangemessene Inhalte melden
error Tipp

Missbrauch melden

Kommentare zu Absätzen

Einloggen