Lục Nam khẽ gật đầu, Lâm Sơ Tâm liền đi về phía bàn bày đồ ăn.
Tuy là tiệc đứng, với những người khác thì đồ ăn này không có gì đáng ăn, với Lâm Sơ Tâm thì không sao cả, miễn là lấp đầy bụng là được.
Cô lấy một chút đồ ăn rồi ngồi ở trong góc, cố không khiến người khác chú ý, một mình ăn thức ăn.
Đột nhiên bên người có hai người đàn ông ngồi xuống, bọn họ đều có dáng vẻ tinh anh của giới kinh doanh.
Trước kia cô rất ít khi thấy những người như vậy, còn từ giờ về sau có lẽ sẽ thường giao tiếp với những người này? Dù sao bây giờ cô đã nhận chức, cho nên nếu lạnh lùng bỏ đi thì không được.
"Tiểu thư, không ngại chúng tôi ngồi đây chứ?"
Lâm Sơ Tâm lạnh nhạt đáp: "Không ngại, hai người cứ ngồi đi."
Hai người đều liếc mắt về phía ngực của cô, lại dùng mắt ra hiệu cho đối phương, đánh đố nhau.
Lâm Sơ Tâm có chút không thoải mái, lạnh lùng liếc bọn họ một cái.
Hai người kia mới rời mắt đi, sau đó dùng di động nhắn tin cho nhau.