Lục Nam nở một nụ cười: "Tôi biết, cho nên liệu chúng ta có nên thử yêu đương một chút hay không?"
Lão thủ trưởng đã cứu mạng anh, cũng là người mà anh kính trọng nhất, lời dặn dò của ông, anh nhất định phải hoàn thành.
Vốn anh định theo đuổi cô, nhưng lúc ấy anh không chắc, hơn nữa cũng chưa từng theo đuổi phụ nữ nào, sợ không hoàn thành được nhiệm vụ, nên giờ anh trực tiếp dùng cách này nói cho cô biết, đây là ý của ông nội cô, khiến cô không thể từ chối.
Lâm Sơ Tâm cảm thấy hóa ra anh ta cũng không khó ở như trong truyền thuyết. Tự nhiên cũng thả lỏng hơn nhiều.
"Tổng giám đốc Lục, tôi chỉ là thư ký của ngài, còn bạn gái thì thôi đi."
Mặc dù ông nội có ý tốt, nhưng chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của cô, cô không muốn sau này lại sinh ra một đứa con giống mình, lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc, khắp người đều bị tổn thương.
Cho nên cô từ chối, cũng không đồng ý thỏa hiệp.