Long Thiên Vũ nổi giận chu cái miệng nhỏ nanh, sau đó oán giận nói với Long Thiên Mặc:
"Anh, anh cũng không thương em."
Nếu là trước kia, sao anh trai lại để mình chịu tủi thân thế này chứ?
Hôm nay cô ta còn làm người giúp việc một ngày, hơn nữa đối tượng phục vụ còn có Lương Mộc Tình. Cô ta thật tức giận, cực kỳ tức giận.
Trong mắt Long Thiên Mặc hiện lên ý cười:
"Anh muốn cho em biết, làm người phải biết chừng mực."
Anh ta nhìn ra được em gái mình cố ý muốn làm khó Lương Mộc Tình, mà Lương Mộc Tình lại có thể giải quyết dễ dàng.
Anh ta liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra, Nam Cung lão thái thái sao lại không nhìn ra được đây? Người ngu ngốc nhất ở đây chính là em mình, mà nó lại còn không tự biết mình.
Đôi khi, những người tự cho là đúng ở trong mắt người khác chỉ là trò cười mà thôi. Ví dụ em gái anh ta hôm nay, nó nghĩ mình rất thông minh, thật ra bốn người ở đây đều đã nhìn thấu.