Mạc Thanh Yên nâng mắt: "Như vậy một ống là năm mươi vạn?"
Kiếm tiền kiểu này cũng dễ dàng quá nhỉ? Bất quá tiền anh ta kiếm được là từ lòng dạ hiểm độc, đánh đổi tính mạng của người khác.
Nghĩ vậy, cô liền có ý nghĩ nhất định phải diệt bỏ Ngôn Khải.
Người đàn ông hướng mắt về phía Mạc Thanh Yên: "Là năm ống, trên thế giới này chỉ có năm ống này mà thôi."
Điều chế thứ virut này rất khó khăn, cho nên giá thành mới đắt đỏ như vậy. Nhưng còn hơn trù tính của ông lớn Ám Dạ, thật sự không đáng nhắc tới.
Mạc Thanh Yên khẽ gật đầu: "Tôi chuyển khoản cho ông."
Lệ Đình Tuyệt đem tất cả các loại thẻ đưa cho cô, giúp cô mở mã quét trong điện thoại. Bây giờ cô muốn mua gì cũng được.
Người đàn ông đi tới, thêm bạn bè trên mạng xã hội. Nhưng hai người chắc chắn không quan tâm bảng tin của đối phương, chỉ dùng để liên hệ, chuyển tiền mà thôi.
Mạc Thanh Yên chuyển mười vạn cho anh ta, sau đó anh ta gửi cho cô biên lai làm tin.