Mạc Thanh Yên mím môi cười, chỉ có anh mới hiểu được ý tứ của cô. Sau có hướng đến hai người nói.
"Ám Dạ đế, Nhâm tiểu thư, ngủ ngon!"
Nhâm Ảnh Ảnh hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến cô. Còn Mạc Thanh Yên cũng không hẳn vì cô ta mà chúc ngủ ngon, chẳng qua muốn nói với Lệ Đình Tuyệt mà thôi.
Lệ Đình Tuyệt khẽ mở đôi môi mỏng: "Ngủ ngon!"
Trao đổi với nhau như thế, Tô Thành hoàn toàn nhìn không ra cô xoay người lại đối diện Lệ Đình Tuyệt làm điều gì cả. Cũng có lẽ chỉ nghĩ cô lịch sự, không nghĩ gì nhiều.
Cô cất bước lên lầu, đi vào trong một căn phòng khách. Lệ Đình Tuyệt nhớ kỹ vị trí căn phòng cô đã bước vào.
Mạc Thanh Yên đi vào phòng, Tư Đồ Lệnh chỉ vừa mới đặt Angela lên giường, đắp chăn cẩn thận.
Thân hình cao lớn đứng thẳng dậy, nhìn cô, nhàn nhạt nói: "Angela vậy mà có thể ngủ ngon như thế, cả ngày đã ngủ rồi, bây giờ sớm như thế lại ngủ tiếp."
Mạc Thanh Yên quay về phía anh ta nói: "Con nít đều như thế."