Mạc Thanh Yên thấy anh một mực nhíu mày, thế là lung lay anh.
"Đi thôi, đừng chấp nhất thế, đêm nay có thể động phòng, em đáp ứng anh."
Cô dỗ dành anh, hi vọng anh có thể từ bỏ ý định trong lòng, dù sao hôm nay không thuận lợi như thế, không phục hôn được vậy thì thôi, về sau lại tìm thời gian đến làm.
Lệ Đình Tuyệt hoàn hồn ôm cô đi ra đại sảnh bên ngoài, sắc mặt có chút âm trầm. Mặc dù nha đầu này đối với anh có hứa hẹn, cũng là cái anh muốn nhất, nhưng hôm nay anh phải điều tra rõ ràng mới được.
Anh đưa Mạc Thanh Yên ra xe, đợi cô vào trong rồi châm lửa một điếu thuốc, đứng bên cạnh xe hút.
Mạc Thanh Yên nhìn anh muốn hút một điếu thuốc giải buồn, biết tâm tình của anh lúc này không tốt. Cô dựa vào thành ghế ngồi bên trong nhìn anh, phát hiện anh nhíu lông mày cũng thật đẹp.
Trong u buồn lộ ra vài tia lãnh khốc, là một nam nhân có cố sự.
Lệ Đình Tuyệt áp thuốc lá vào bên miệng, nhíu mày hít một hơi, sau đó gọi điện thoại ra ngoài.