Mạc Thanh Yên đọc được dòng chữ này, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại.
Sau khi đọc được dòng chữ ấy, cô biết được Lệ Đình Tuyệt không phải người gửi, nhưng, người gửi hoa là ai được cơ chứ?
Nghĩ tới đây, cô quyết định đi thăm dò Lệ Đình Tuyệt, nếu thực sự như người này nói, là anh lừa cô tới đảo Bắc Thần, vậy tại sao hắn lại muốn nhắc nhở cô?
Hắn là địch hay là bạn?
Người giúp việc thấy cô nhíu mày, tò mò hỏi.
"Yên công chúa, bên trên viết gì vậy? Biết là ai gửi rồi? Thấy hắn thật bí ẩn, lại biết chúng ta đang ở Thủy thành."
Câu nói của người giúp việc khiến Mạc Thanh Yên ý thức được, người này không đơn giản, đến hành tung của cô hắn đều nắm rõ như lòng bàn tay. Hắn không chỉ hiểu rõ cô mà còn hiểu rõ Lệ Đình Tuyệt mười phần.
Cô có chút lạnh gáy, thấy có gì đó không đúng.
Cô vội vàng xỏ dép, bước tới cửa phòng Lệ Đình Tuyệt. Cô ấn chuông cửa, một lúc sau anh mới ra mở cửa. Tóc anh ướt, trên eo quấn tấm khăn tắm.