Ngôn Ngọc nhìn Mạc Thanh Yên rời đi, cảm thấy cô đã thay đổi hoàn toàn, dáng vẻ ngọt ngào đáng yêu trước kia, giờ chỉ còn lại là vẻ mặt bi thương.
Nghĩ đến lần này, Tuyệt thấy cô an ổn khỏe mạnh, liền rời đi, lại không biết cô không giữ được đứa nhỏ, quả nhiên là tạo hóa trêu người.
. . . . . .
Ba tháng sau, tại hoàng cung Mễ quốc.
Mạc Thanh Yên ngồi giữa hoa viên tràn ngập hoa tươi dùng bữa trưa, tao nhã bưng ly rượu vang lên uống một ngụm. Angela mặc váy công chúa, đằng sau là mấy người làm mặc trang phục người hầu chạy đuổi theo.
"Tiểu công chúa, người chạy chậm một chút, cẩn thận không ngã."
Angela chạy đến trước mặt Mạc Thanh Yên, trên khuôn mặt nhỏ bé của cô nhóc tràn đầy vẻ tươi tắn.
"Yên công chúa, An An cũng đói bụng rồi."
Mạc Thanh Yên nhìn trên trán cô bé lấm tấm mồ hôi, nên quay ra nói với người hầu.
"Sau này đừng để con bé chạy nhiều mồ hôi như này nữa, con bé thuộc thể hàn, nếu gặp gió lạnh rất dễ sinh bệnh."