Băng Khối trả lời rất chắc chắn, "Đương nhiên là theo mẹ rồi."
Dương Quang gật đầu, "Mẹ đi đâu con đi đó."
Angela có chút do dự, "Tiểu Tuyệt thì sao? Ba sẽ nhớ chúng ta, chúng ta cũng sẽ nhớ ba."
Mạc Thanh Yên thấy con gái thiên về phía Lệ Đình Tuyệt như vậy, thật không hổ là tình nhân kiếp trước của anh, vì thế cô lạnh lùng nói.
"Vậy An An buổi chiều gọi ba đến đón con nhé, mẹ và các anh sẽ về nhà mình."
Angela quýnh lên, "Được rồi, tất nhiên là con đi cùng mọi người rồi."
Nói xong quay đầu ra cửa sổ nhìn, nghĩ đến tiểu Tuyệt, haiz, là mẹ không vui, cũng không thể trách bọn chúng, chỉ có thể để tiểu Tuyệt ở một mình vài ngày thôi!
. . . . . .
Lệ Đình Tuyệt cả đêm không ngủ, túc trực bên giường bệnh, Ngôn Ngọc thở bằng máy hô hấp nằm trên giường, anh ta đã thoát khỏi cơn nguy hiểm, nhưng vẫn hôn mê.
Lãnh Nhiên bước vào, đi bên cạnh là Trần Bang Thiển, cô ta cầm chiếc chăn đắp lên người Lệ Đình Tuyệt.