Lệ Đình Tuyệt không biết năm đó Bối Thiến đã dùng thủ đoạn gì? Mẹ anh từ sau lần đó, liền vô cùng tín nhiệm cô ta, xem trọng cô ta.
"Tuyệt, mạng của ta là do Bối Thiến cứu về, không có con bé thì không có ta, con không chịu giúp nó, vậy ta sẽ đem tính mạng này trả lại cho nó."
Khóe môi Lệ Đình Tuyệt nhếch lên một nụ cười tà mị, nhưng làm trong lòng Bối Thiến xuất hiện một cảm giác sợ hãi,
"Mẹ, người vẫn còn có ba đứa cháu, mẹ có cần hay không?"
Việc này anh chưa từng nói qua với Lam Vũ Điệp, chuyện của anh từ trước đến nay chưa từng nói với bà. Nhưng hôm nay, bà lại dùng tính mạng để uy hiếp anh, giỏi lắm, rất giỏi.
Lông mi Lam Vũ Điệp khẽ run rẩy, cháu nội? Việc này Bối Thiến từng nói qua với bà, ba đứa trẻ đó vốn dĩ không phải là của Tuyệt, mà là của Lệ Dạ Kiêu, vì vậy anh muốn dùng đứa trẻ để lừa bà, không có khả năng đó.
"Không phải là do Bối Thiến sinh, ta đều không cần."