Tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn, không biết phải làm thế nào? Bảo bọn họ đánh ma vương, bọn họ làm sao dám chứ?
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, "Lệ Đình Tuyệt… Lệ Đình Tuyệt, anh thế nào? Hãy đợi tôi."
Biết nha đầu kia đang muốn đi vào, Lệ Đình Tuyệt giơ nắm đấm, đánh nào một người trong số đó.
Đánh tôi, nhanh lên, bằng không tất cả đều bị phạt, sói đen muốn ăn thịt rồi.
Nghe đến sói đen, liền nghĩ đến sự hung ác của nó. Nhất thời mặc kệ, tất cả bắt đầu đánh. Lệ Đình Tuyệt không hề đánh lại, mặt bị đánh đến lệch sang một bên, trong miệng một ngụm máu tanh. Hắn nở nụ cười tà ác, lạnh lùng ra lệnh: "Đánh vào trọng điểm."
Thuộc hạ của hắn đều nơm nớp lo sợ, hoàn toàn không hiểu ma vương đang muốn chơi trò gì.
Lúc này của mở cạch một tiếng, Mạc Thanh Yên nhìn thấy Lệ Đình Tuyệt bị mười mấy người vây quanh ở giữa, bị bọn họ đánh đấm cực liệt. Cô hét to, "a...."