Thật ra thì vết thương của Bạch Húc Thần cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là vài vết thương ngoài da mà thôi, xử lý qua một chút là có thể ra viện.
Thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, Bạch Húc Thần không tiện dẫn Tiểu Tịnh Trần theo đám thiếu niên đi quậy mà về nhà trước. Trước khi rời đi, mọi người giao hẹn với nhau sẽ gặp lại ở vòng hai trận bán kết. Đương nhiên, đến lúc đó, lệnh cấm túc của các thiếu niên nhà họ Bạch có lẽ cũng đã được giải rồi.
Về đến nhà cũng vừa kịp bữa cơm tối, khóe miệng tím đen và hai má dính máu của Bạch Húc Thần liền khiến ông Bạch chú ý tới. Hai người già trong nhà giáo huấn cậu một trận rất nghiêm khắc. Trong khi đó, miệng của Tiểu Tịnh Trần nhét đầy cơm, quai hàm phình ra giống như một con chuột đồng nhỏ đang nhai ngấu nghiến, đôi mắt to lấp lánh trong veo nhìn anh cả đang bị mắng té tát.