Yêu Nghiệt mừng thầm trong bụng, trên mặt lại nghiêm túc như cũ, giọng nói cũng không thay đổi chút nào, "Không có thành ý."
Đậu Đậu khóc không ra nước mắt, "Thế nào mới tính là có thành ý hả?"
Yêu Nghiệt cắn lên lỗ tai của cô, không giải thích mà ấn tay của cô, "Em cứ nói đi."
Khóe miệng Đậu Đậu giật một cái, "Tôi… tôi nói… nếu không thì anh đi tắm nước lạnh đi!"
Yêu Nghiệt đương nhiên không chịu tắm nước lạnh, khó khăn lắm hắn mới chờ được một cơ hội để phát huy, không thể ăn thịt thì uống chút canh thịt cũng được! Vì vậy Đậu Đậu lại khuất phục dưới dâm uy của con yêu nào đó. Sau khi xong việc, cô mới biết là hắn căn bản không tức giận, chỉ mượn đề tài này để làm bậy, nhất thời hận không thể đánh mình hai cái. Rốt cuộc cô đã nhìn ra, đấu với người còn có thể thắng, đấu với yêu___là tự tìm ngược!