Mắt thấy Yêu Nghiệt nhanh chóng lộ ra biểu tình vô lại, Đậu Đậu không nói lên lời, "... Đương nhiên không được! Lúc nào cũng không thể!"
Khụ, hình như cũng không đúng. Cô vẫn phải trông cậy hắn cung cấp yêu lực cho hai quả trứng xấu xa trong bụng cô nữa, không cho hắn chạm sao được?
Quả nhiên Yêu Nghiệt cũng nghĩ đến điểm này, cười hì hì không biết xấu hổ đi tới, "Vợ à, lời này anh xem em chưa nói ra."
Đậu Đậu nghiến răng nghiến lợi, thầm nghĩ, anh cứ hài lòng đi, sớm muộn bà đây cũng cho anh cùng đám trứng này cút!
Lúc trứng được ăn no, cô cũng vô tri vô giác quên luôn chuyện muốn đuổi Yêu Nghiệt ra.
Dù sao chuyện quá đáng hơn cũng đã làm, cùng ngủ trên giường hình như cũng không gì không thể, đúng không? Nữ thần Lạc Lạc cũng biết ở trước mặt nam sinh phải thẳng thắn một chút, cô một bà lão hơn hai trăm tuổi già mồm cãi láo cái gì?