Đạo lý vua nào thì thần nấy, trong lòng các lão thần cũng hiểu rõ vô cùng.
Nhìn hai bên xung quanh, những người xa lạ hoặc quen thuộc đứng đầy đại điện. Trong các hậu bối*, có người khí độ ngời ngời, có người lại âm trầm kín kẽ, bọn họ cũng hiểu được là mình nên biết vị trí của mình ở đâu rồi.
(*) Hậu bối: lớp người sau, nhỏ tuổi hơn mình.
Thế hệ người sau luôn đáng sợ, nhưng thế hệ sau có thể đứng trong đại điện ngày hôm nay, càng đặc biệt khiến cho người khác càng thêm sợ hãi.
Bọn họ đều là những trọng thần võ tướng có công trong việc lật đổ vua cũ, là trọng thần tâm phúc của Tân Đế sắp đăng cơ kia, nghĩ đến đây, những vị lão đại thần có chức vị cao đang đứng ở ngay hàng đầu tiên khó mà giữ được nụ cười bình tĩnh nữa, họ xôn xao trao đổi ánh mắt, trong mắt ai ai cũng có sự bất lực và nụ cười cay đắng.
Lâm Duy Đường nhìn Văn Vô Hà đứng ở hàng đối diện với hắn, ánh mắt lóe sáng.
Văn Vô Hà khẽ cúi đầu với hắn, rất kín kẽ.