Tần Hằng cúi thấp đầu: "Tam thúc, Hằng Nhi hiểu mà."
Tần Tri Hoán bước lên phía trước vỗ vỗ vai hắn, dù lực tay không lớn lắm nhưng cứ như gánh nặng ngàn cân đang đè lên vai Tần Hằng vậy.
"Những điều ngươi nghĩ trong đầu, không chỉ mỗi Tam thúc mà cả Nhị thúc và đại ca con đều hiểu, vì vậy chúng ta mới cảm thấy lo lắng về quyết định của con. Thế nhưng, chúng ta không hề phản đối, bởi vì còn có Tam thúc, Nhị thúc và đại ca con ở đây, quân thượng có chúng ta tận trung, quốc gia có chúng ta bảo vệ."
"Tam thúc." Tần Hằng ngẩng đầu, rốt cuộc khuôn mặt vẫn luôn kiên nghị của hắn cũng lộ chút xúc động.