Dù thế nào tôi cũng không ngờ, vào giây phút hiểm nghèo như vừa rồi, Hàn Cẩn lại từ trên trời giáng xuống cứu mạng mình! Sau khi nghe ra giọng của cô ta, tôi lập tức bò dậy, khó tin nhìn về phía tiếng động phát ra, đúng là người đàn bà đó!
Hàn Cẩn mặc đồ bó liền thân, tay cầm một khẩu súng máy, muốn ngầu bao nhiêu thì ngầu bấy nhiêu! Phía sau cô ta còn có mười mấy người đàn ông ăn mặc không khác là bao, mỗi người đều là súng vác vai, đạn lên nòng, vũ khí đầy đủ!
Nhưng ngay sau đó tôi lại nghĩ đến chuyện tại sao Hàn Cẩn lại xuất hiện ở chỗ này? Là trùng hợp hay là cô ta vẫn luôn theo dõi chúng tôi đây?
Hàn Cẩn thấy tôi cứ ngơ ngác nhìn mình thì cười nói: "Sao vậy? Đần mặt ra làm gì thế? Vừa rồi nếu không phải tôi cứu mạng nhỏ của cậu thì lúc này cậu đã sớm giống như mấy tên nhóc Nhật Bản kia rồi! Ân tình này là cậu nợ tôi, đợi sau này ra ngoài hãy trả lại!"