Tô Ngạn Bân: "…"
Tô Ngạn Bân cố chịu đựng cơn buồn ngủ, lái xe đến nhà hàng, vừa ngáp vừa đi về phía phòng riêng. Vừa đẩy cửa ra, đã thấy Tư Chính Đình ngồi trong đó chờ anh ta.
Tô Ngạn Bân đặt mông ngồi xuống, sau đó liền báo cáo rõ ràng rành mạch đường đi nước bước của Trang Nại Nại trong ngày hôm nay.
Báo cáo xong, anh ta cúi đầu nhấp một ngụm trà, lúc ngẩng lên, trước mắt đã xuất hiện một tấm thẻ.
Tô Ngạn Bân ngây người, "Đây là cái gì?"
"Tiền quần áo và tiền thuê nhà."
Tô Ngạn Bân: "…"
Tô Ngạn Bân đẩy thẻ về, "Chút tiền này mà cậu còn muốn trả tôi sao? Quá khách sáo rồi đấy, Đình Lão Đại!"
Tư Chính Đình lại lạnh nhạt nói, "Người phụ nữ của tôi, tại sao lại phải tiêu tiền của cậu?"