Không chỉ hai người bọn họ buồn bực, đến ngay cả Mạc Vũ cũng cảm thấy lông mày như đang giật loạn lên, suýt chút nữa thì mất bình tĩnh.
Cô tự mình tới, đã cảm thấy có chút uất ức, mà cái tên này thì hay rồi. Lại bày ra cái vẻ thờ ơ như thế!
Người khác, lần đầu tiên gặp mặt ít nhiều gì cũng giả bộ lịch sự, nói "Bái kiến công chúa Mạc Vũ" hay "Tại hạ xin có lễ". Hắn thì lại trực tiếp nói: cô tới đây làm gì...
Ta quen thân với ngươi lắm sao?
Nếu không phải phụ vương dặn đi dặn lại, ngươi cho rằng ta sẽ tới đây?
Cô đã gặp không ít tên không có lễ phép, nhưng chưa thấy qua tên nào không lễ phép đến như vậy!
Bộ ngực không ngừng phập phồng, Mạc Vũ tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhớ tới lời phụ vương dặn dò trước lúc đến đây, cô càng thêm buồn bực, chỉ có thể cố nén cơn tức giận.