"A? Vậy thì ta đi qua xem chút vậy!"
Vừa hay cũng không có chuyện gì gấp, Trương Huyền cũng muốn xem thử, khảo hạch Thi Họa Sư như thế nào. Hắn theo sau gã sai vặt, đi về hướng mọi người đang bàn tán ầm ĩ.
Ngay phía trước đoàn người là một cái bàn màu xanh sẫm. Một thiếu niên mười tám, mười chín tuổi, mặc một bộ trang phục màu trắng, ngồi ngay ngắn ở trên ghế, hai mắt nhắm nghiền.
"Công tử Quý Mặc, em yêu công tử, em muốn sinh con cho công tử!"
"Không biết xấu hổ! Quý công tử là của ta! Ai dám cướp với ta, ta xé nát quần áo kẻ đó cho biết mặt đấy!"
"Cô em, bên kia có một mỹ nữ đang muốn cướp chàng kìa, cô em mau đi xé quần áo của ả đó đi. Chúng ta sẽ đứng đây cổ vũ cho cô em!"
"..."
Công tử Quý Mặc vẫn đang nhắm mắt, mặc cho phía dưới rất nhiều cô gái đã phát điên vì mình.