Trong khi Triệu Nhã ăn Phá Âm Đan, bắt đầu tu luyện thì trong một khu rừng nhỏ ở ngọn núi phía sau học viện Hồng Thiên, Viên Đào cuối cùng cũng đã điều chỉnh xong trạng thái, đưa mắt nhìn chằm chằm chiếc bình ngọc trước mặt.
Cậu ta là dân tán tu* hơn nữa thi khảo hạch nhập học lại có thành tích đội sổ. Bởi vậy cậu đâu được như Triệu Nhã, có nhà riêng để ở, mà phải sống chen chúc với những người khác. Nghe thầy Trương nói, thoa cái thứ ở trong bình ngọc này lên người sẽ vô cùng đau đớn và cũng rất nguy hiểm, kí túc xá chắc chắn không phải là nơi thích hợp. Nghĩ tới tính lui, cuối cùng cậu đã đến nơi này.
*Tán tu: tự mò mẫm tu luyện, không có tông môn hay thầy dạy.
Vừa yên tĩnh lại không sợ bị dã thú tấn công, là nơi thích hợp nhất để tu luyện.
"Bắt đầu thôi!"
Trước khi đến đây, cậu ta đã hạ quyết tâm rất mạnh mẽ, nên chẳng do dự nữa, lập tức mở nắp bình ngọc ra.
Vù!