"Rất khá!"
"Thủ pháp của Mạnh Nham đã đạt đến trình độ thuần thục rồi!"
"Đúng vậy, thủ pháp này mà còn có khuyết điểm, vậy tôi sẽ vặt cái đầu tôi xuống cho mọi người đá chơi!"
Trương Huyền quan sát thấy, ánh mắt của những vị Luyện Đan Sư khác đều đang đổ dồn về phía Mạnh Nham, vừa xem vừa gật gù.
Thủ pháp của đối phương, có vẻ bọn họ đều nhận ra và cũng thường sử dụng, kể ra cũng không lạ mắt gì rồi.
Chính vì vậy, khuyết điểm cũng sẽ càng ít hơn. Dù là chính họ cũng hoàn toàn chẳng nhìn ra được đối phương có điểm nào làm không đúng. Tất cả các động tác đều dựa theo quy trình nghiêm ngặt, và cũng cực kỳ trôi chảy, chẳng hề xuất hiện bất kì một sai sót nào.
"Hội trưởng Âu Dương, ngài có thể nhìn ra thủ pháp và khuyết điểm sao?
Văn Tuyết đưa Trương Huyền đến đây, nhưng vẫn chưa rời đi. Lúc này, cô ta đang đứng sau lưng Âu Dương Thành, không kìm nổi sự tò mò mà mở miệng hỏi.