Trong tiệc cưới, một người vừa nói phải đi là kéo theo lũ lượt người cũng nói phải đi.
Bởi vậy mà nhẩm tính lại, sau đây, những người ở lại đây chỉ có mấy trưởng bối nhà họ Phó, Carman Dorrance cùng với gia đình bốn người của vợ chồng Cố Vi Vi và Phó Hàn Tranh.
Chỉ là mỗi người đều bận việc của mình nên bọn họ cũng không nài nỉ giữ người lại.
Tiệc cưới qua đi, Cố Vi Vi và Phó Hàn Tranh tiễn bọn họ ra khỏi lâu đài cổ.
Nguyên Mộng dang hai tay ôm cô, hiếm khi nghiêm túc dặn dò cô:
"Nhất định phải sống thật tốt, ngày nào cũng sống thật hạnh phúc để bù lại gấp bội những điều không vui trước kia."
Trong những năm sống ở nhà họ Cố, tuy bà Cố đối xử với cô không tồi, cũng không bạc đãi cô về mặt vật chất, nhưng về mặt tình cảm, kể từ khi biết mình là con nuôi, cô liền biết mình chỉ là một người ngoài.
Nhiều năm sau đó, cô vẫn luôn theo chân cô ấy và Nguyên Sóc phiêu bạt ở bên ngoài, chưa từng có được những tháng ngày hạnh phúc thật sự.