Phó Thời Khâm nhìn người xuất hiện trước mặt, không hiểu sao lại khẩn trương, hít sâu một hơi, ra vẻ thoải mái nói.
"Không có cách nào khác, hỏi cô vài lần, cô vẫn không chịu trở về, chỉ có thể nhờ chị dâu ra tay thôi."
Lăng Hiểu bật cười:
"Tại sao, là bạn gái anh yêu thầm có vấn đề hay là lại cần diễn ân ái trước mặt người nhà anh?"
Cô ấy rất rõ ràng, bọn họ không phải người yêu thật sự, cho nên sau khi trở về từ Iceland, ý thức được bọn họ tiếp xúc có chút thân mật, cho nên vẫn cố gắng giữ khoảng cách.
Lại không nghĩ rằng, anh ta sẽ nhờ cô Phó lấy cớ là công việc, lừa cô ấy trở về.
"Đều không phải." Phó Thời Khâm mỉm cười nói.
Lăng Hiểu nhướng mày, đánh giá một lượt hôm nay hình như anh ta ăn mặc chó chút cầu kỳ.
"Anh đừng nói với tôi, anh mặc thành như vậy, còn đặc biệt làm tóc chỉ vì gặp tôi ở chỗ này đấy nhé?"
"Nếu là thế thì sao." Phó Thời Khâm cười, vươn tay nói:
"Đi, đưa cô đi xem điều bất ngờ."