Lăng Hiểu nhìn thấy Phó Thời Khâm thì sửng sốt, lúc này Cố Vi Vi đã đứng dậy bắt đầu nói tạm biệt.
"Thời gian không còn sớm, tôi đi trước, Thời Khâm, cậu đưa bạn gái mình về đi."
"Đương nhiên rồi." Phó Thời Khâm ăn ý cười cười với cô, tiễn cô rời đi.
Cố Vi Vi đi ra khỏi quán cà phê, Phó Hàn Tranh đã ở bên ngoài chờ, mở cửa xe cho cô.
Cố Vi Vi ngồi lên ghế phó lái, đợi sau khi anh lên xe, xuyên qua cửa sổ nhìn Phó Thời Khâm và Lăng Hiểu còn ngồi bên trong quán cà phê, nói thầm.
"Cuộc yêu đương này của chú Hai với Lăng Hiểu giống như yêu đương giả ấy."
Hình như chỉ có một mình Phó Thời Khâm nhiệt tình, Lăng Hiểu lại không thích anh ta như vậy.
"Có sao?" Phó Hàn Tranh nhíu mày, anh thấy người nào đó mỗi ngày đi làm, gửi Wechat gửi tin nhắn bằng giọng nói cần mẫn như vậy mà.
Cố Vi Vi nhìn hai người cử chỉ vô cùng thân mật rồi lại có vẻ kỳ quái trong quán cà phê.