Bà Phó nghe thấy liền quay đầu, nhìn thấy người gọi bà không phải ai khác, chính người đang bận chuẩn bị hôn lễ cho Tần Lãng và Mạnh Như Nhã gần đây, bà Tần.
Đi cùng bà Tần, còn có Mạnh Như Nhã đang mang thai.
Mạnh Như Nhã nhìn Cố Vi Vi, cười hỏi:
"Hình như là hôn lễ của cô Phó."
Bà Tần giả vờ kinh ngạc:
"Không phải chứ, con cũng đã hơn một tuổi rồi, bây giờ mới nghĩ đến việc tổ chức hôn lễ?"
Bà Phó lạnh mặt: "Nhà chúng tôi muốn tổ chức lúc nào, liên quan đến mấy người à?"
Lúc trước đúng thật là bị mù, qua lại với nhà họ bao nhiêu năm như vậy.
"Bà Phó, cô Phó, chúng tôi không có ý gì khác, không phải là chúng ta cùng nhìn trúng một công ti tổ chức hôn lễ hay sau, nếu không để ý thì tháng sau tôi mời mọi người đến uống li rượu mừng của Tần Lãng và Mạnh Như Nhã." Bà tần mỉm cười đưa ra lời mời.
"Không rảnh, dù sao rượu nhà họ Tần cũng không ra gì." Bà Phó cười lạnh.